HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 293

Gạt đi một giọt nước mắt trên khóe mắt, cô hỏi:
– Họ không sao chứ?
John phẫn nộ nói:
– Cầm thú! Ông đã làm gì với họ?
Gã guru cười:
– Đừng lo. Họ không sao đâu. Ta có thể đảm bảo chuyện đó. Với những

món hàng có giá trị lớn như thế này, làm sao ta có thể để chuyện gì xảy ra
cho họ chứ. Trong số hai người bọn họ, Nimrod cần ít sự giám sát và bảo
quản hơn. Hắn ta trẻ hơn và mạnh hơn mà. Lão Rakshasas thì, với cái tuổi
của lão, cần phải để tâm hơn một chút.

Liếc nhìn ông Rakshasas rồi Hổ Mang Chúa, quay nhìn lại ông

Rakshasas, gã nói tiếp:

– Thật khó để tin lão ấy già như thế nào. Giáo phái này bắt đầu cũng

chính từ lão ấy.

Ông Groanin mắng:
– Đồ con lợn!
– Rất có phong cách Anh Quốc đấy, ngài Groanin. Đó là tên của ngươi,

đúng không? Ồ không, làm sao ta có thể bị lừa gạt bởi màu da của ngươi
được. Bọn nhóc này cũng thật thông minh. Nghĩ được đến chuyện biến
thành người Ấn Độ.

Rồi gã lắc đầu nói tiếp:
– Nhưng không dè để che giấu gã đàn ông một tay. Ngươi chỉ có một tay

khi mới đến đây. Với Nimrod làm khách quý ở đây, sự xuất hiên của gã đàn
ông một tay - dù vẻ ngoài nhìn như người Ấn - cũng là quá mức trùng hợp.

Ông Groanin lặp lại:
– Đồ con lợn!
Gã guru cười khúc khích:
– Ngươi biết gì không? Ta luôn muốn có một ai đó - một người Anh - gọi

ta như thế. Mắng ta đồ con lợn. Ngay từ khi còn nhỏ. Nó làm ta cảm thấy
như một người yêu nước. Một người Ấn chân chính. Có vẻ như ngày hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.