HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 324

– Cậu Nimrod. Tạ ơn Trời, cậu tỉnh lại rồi.
Cậu Nimrod lại ngáp dài một lần nữa, lờ đờ chớp mắt, và rồi chậm rãi

ngồi dậy ôm đầu như thể đang cố xoa dịu một con đau nửa đầu khủng khiếp.
Cậu bảo:

– Đóng chai ta đi, chứ ta thấy tệ quá. Như thể ta đã ngủ hàng trăm năm.

Nhân danh Solomon, rốt cuộc ta đang ở đâu thế này? Và…

Trông thấy cái xác còn đang cháy dở ngồi bên cạnh, cậu Nimrod nhanh

chóng lăn ra khỏi giường và hỏi:

– Chuyên quái quỷ gì xảy ra với người đàn ông này vậy?
John nhắc:
– Khoan nói đến chuyện đó, cậu cởi dây trói cho tụi cháu được không?

Tụi cháu bị kẹt ở đây cả mấy tiếng đồng hồ rồi.

– À. Dĩ nhiên là được.
Cẩn thận bước vòng qua cái xác bốc cháy của gã guru, ông nói thêm:
– Thứ lỗi cho cậu, John, nhưng cậu thật không thể nhận ra cháu, hay em

gái cháu. Hay Dybbuk. Dybbuk, đúng không? Ô, đúng là Dybbuk. Cả ba
đứa đều đổi màu so với lần cuối gặp cậu. Làm cậu cứ tưởng mấy đứa là
công dân của bán lục địa Ấn Độ chứ.

John lắc lư đầu theo một phong cách thuần Ấn và trả lời bằng tiếng

Hindu:

– Thì hiện tại tụi cháu đúng là người Ấn mà.
Và trong khi cậu Nimrod bắt tay vào việc cởi bỏ dây trói cho ba đứa trẻ,

chúng kể cho cậu nghe toàn bộ câu chuyện, tận cho đến lúc Guru
Masamjhasara bốc cháy.

Cậu Nimrod nhận xét:
– Đúng là một gã ngớ ngẩn. Cậu có thể cảnh báo gã chuyện gì sẽ xảy ra,

nếu gã nghĩ đến việc hỏi cậu trước.

Bước đến kiểm tra ông Rakshasas, người vì tuổi tác nên đến giờ vần chưa

hồi tỉnh, cậu nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.