HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 89

– Tất cả các đơn vị thời gian đều có liên quan với nhau. Một vĩnh hằng ở

dưới này là một thứ hoàn toàn khác so với một vĩnh hằng ở trên kia. Đó là
cái mà chúng ta hay gọi là nghịch lý thời gian, và nó là một câu chuyện hoàn
toàn khác. Nhưng nhìn chung thì, ở nơi nó diễn ra, một vĩnh hằng là khoảng
thời gian mà một suy nghĩ vụt qua đầu Thượng đế. Điều đó có nghĩa, nó
không là bao với Đức Chúa trời, nhưng lại là một khoảng thời gian đáng kể
với hai đứa. Và đó là một nghịch lý khác.

Đưa tay nghịch tóc của John số 2, John hỏi:
– Thế chuyện gì sẽ xảy ra với cái cậu này sau một vĩnh hằng?
– Nó sẽ biến mất. Cả hai cái Nơi Khác này. 999,999 giây trước chúng sẽ

còn ở đây, và rồi giây tiếp theo…

Búng tay một cái, chú Afriel nhún vai nói tiếp:
– …Bùm. Biến mất. Chỉ trong một cái chớp mắt. Giống như cỗ xe ngựa

của cô bé Lọ Lem. À mà sẵn tiện nói về thời gian, hai đứa không nghĩ đã
đến lúc phải đi sao? Nếu nhanh chân, hai đứa có thể bắt kịp chuyến xe lửa
cuối cùng ngược lên sông Hudson ở Nhà ga Penn. Mọi chuyên khác cứ để
ta, ok?

Philippa lắc đầu:
– Cháu nghĩ tụi cháu cần tạt ngang nhà trước. Tụi cháu cần ít tiền để mua

vé tàu mà.

Đến lượt chú Afriel lắc đầu:
– Không cần đâu. Hai đứa có tiền. Và hai đứa đã có sẵn vé rồi.
John thò tay vào túi quần và nhận ra chú Afriel không đùa: đúng là cậu có

một vé tàu, và bóp tiền của cậu có nhiều tiền hơn là lúc cậu rời khỏi nhà.
Cậu quay sang nói với em:

– Ê, em biết gì không? Chú ấy nói đúng đấy.
Chú Afriel nói tiếp:
– Ta đã sắp xếp xuồng đợi sẵn hai đứa ở Câu lạc bộ Du thuyền Newburgh

rồi. Cho nên, không có lý do gì trì hoãn hai người lên đường ngay bây giờ
cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.