HỔ MANG CHÚA KATHMANDU - Trang 92

– Chỉ cần các cháu hài lòng là được rồi. À mà rốt cuộc hai đứa định đi

đâu vậy? Ừm… nếu thấy phiền thì cháu không cần trả lời câu hỏi đó cũng
được.

Ngồi xuống dưới đuôi xuồng, John trả lòi:
– Đảo Bannerman ạ.
Ông lão lái thuyền nói:
– Vào năm 1920, trên hòn đảo đó đã xảy ra một vụ cháy nổ. Có vài tàn

tích của nó còn sót lại ở ngay dưới ngấn nước. Cho nên, khi nào đến gần cái
cầu cảng cũ, các cháu nhớ đế ý chèo nhẹ và cẩn thận một chút, không thì
bóc rách cả đáy xuồng ra đấy. Đây là loại xuồng làm bằng vỏ cây bulô
truyền thống của người Iroquois

[9]

, nên dễ hư lắm.

– Vâng, cháu sẽ để ý ạ.
Nói rồi John ổn định vị trí ngồi và nhặt mái chèo phía mình lên. Ngồi ở

đằng mũi xuồng, Philippa bật cây đèn pin lên để rọi đường cho hai anh em
đi trong đêm dọc theo dòng sông.

Ông lão lái thuyền nói tiếp:
– Ngoan lắm. Vậy ông cũng có vài lời khuyên khác cho các cháu đây.

Đảo Bannerman nổi tiếng bị ma ám đó. Nếu là ông, ban ngày ban mặt ông
còn chẳng muốn đến đó, chứ đừng nói gì nửa đêm khuya khoắt như thế này.
Nhưng nếu bọn trẻ các cháu cứ nhất quyết đến đó, thì chắc các cháu cũng
phái có lý do quan trọng nào đấy, đúng không? Nói chung là, nếu tối nay các
cháu muốn quay về - và thề có Chúa, các cháu có làm gì ông cũng không
trách móc gì đâu - chỉ cần đến gõ cửa cái nhà thuyền của ông. Từ khi con
mèo Magnus của ông chết, ông chỉ sống ở đó có một mình à. Ông luôn hoan
nghênh có người đến thăm. Cho dù là ban ngày hay ban đêm.

John gật đầu:
– Tụi cháu biết rồi ạ.
Dùng mái chèo, John phụ ông lão lái thuyền đẩy chiếc xuồng rời khỏi cầu

tàu, trước khi lặng lẽ nhúng nó xuống khoảng sâu đen thăm thẳm bên dưới
khuỷu tay cậu. Mấy phút sau, cà khu nhà thuyền và cái cầu cảng đã biến mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.