HỒ MỘNG - Trang 192

cổ anh… những ngón tay của cô… vờn êm ái quanh đám tóc gáy. Bàn tay
anh nắm chặt chiếc điện thoại cho đến khi chiếc vỏ đe dọa sẽ bị vỡ vụn.

Anh xoay sở tạo ra được một cái nhún vai nhanh, cáu kỉnh đến mức

khiến tay Zoe buông nhanh xuống. Cô đi trở lại bếp nấu, và anh nghe thấy
âm thanh của thứ gì đó đang khuấy trong nồi. Cô đang nói như thường lệ về
kế hoạch đi đến chợ cá di động dọc theo cầu tàu chính trong Friday Harbor,
họ vừa mang về một mẻ cá bơn tươi. Vùng vẫy để thoát khỏi làn sương mù
cảm xúc, Alex cân nhắc những vấn đề trong đầu anh. Khi điều đó không
hiệu quả, anh đành phải chộp lấy chiếc nĩa để cho những chiếc răng nhọn
của nó đâm vào lòng bàn tay anh. Điều đó dẹp yên được những khao khát
đang nổi loạn đủ để anh có thể đi. Anh lùi ra khỏi bàn và đứng lên, lầm
bầm gì đó về việc phải đi làm việc.

“Vậy, ngày mai nhé.” Zoe nói hết sức rạng rỡ. “Bánh kếp ngô vị

gừng.”

“Ngày mai anh không đến được.” Nhận thức rõ giọng anh nghe có

vẻ cộc cằn như thế nào, Alex nói thêm, “Anh phải đi làm sớm. Ngày mai
bọn anh sẽ lắp đặt tấm vữa tường.”

“Em sẽ làm cho anh thứ gì đó mang đi,” Zoe nói, “Chỉ ngừng lại và

em sẽ trao nó qua cửa. Anh thậm chí không phải vào trong đâu.”

“Không.” Cáu tiết, anh không thể nghĩ ra được cách nào để làm dịu

sự khước từ.

Bóng ma đi vào trong bếp. “Chúng ta sắp đi à?”

“Phải.” Alex nói một cách phản xạ.

“Vậy anh sẽ đến à?” Zoe hỏi trong vẻ bối rối.

Không.” Anh cáu kỉnh.

Zoe đi theo anh đến cửa sau, có vẻ căng thẳng và khổ sở. “Em xin

lỗi. Em không có ý làm anh khó chịu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.