HỒ MỘNG - Trang 205

được liệu có đúng như thế hay không đâu.” Khi Zoe nói với bà, cô sẽ tìm
một y tá chăm sóc tại nhà để chăm sóc bà vào buổi sáng trong khi cô đi
làm, Emma chỉ hỏi là: “Thế cô ấy có chịu sửa móng tay không?”

“Tớ biết sâu thẳm trong lòng bà đang sợ hãi,” Zoe kể với Justine

vào đêm họ bắt đầu chuyển những vật dụng vào trong căn nhà gỗ. “Giống
như từng mảnh nhỏ của bà đang vị vỡ ra khỏi cuộc đời bà vậy, và không
điều gì cũng như không ai có thể ngừng điều đó lại.”

“Nhưng bà biết bà sẽ an toàn. Bà biết cậu sẽ ở đó.”

“Bà biết điều đó ngay lúc này.” Zoe bắt đầu vỗ về Byron, kẻ vừa

trườn vào lòng cô. “Nhưng có lẽ rồi đây bà sẽ không luôn biết đâu.”

Sau khi trao một ly rượu vang cho Zoe, Justine rót một ly khác và

ngồi trên một cạnh ghế sofa. “Thật kỳ lạ khi nghĩ về điều đó,” Cô nói, “Sẽ
ra sao khi cậu mất đi ký ức và những khao khát.”

“Cậu sẽ chẳng là gì hết.” Zoe nói một cách ủ ê.

“Không, cậu là một linh hồn. Một linh hồn trên một cuộc hành

trình… và việc sống trên trái đất chỉ là một phần của cuộc hành trình đó
thôi.”

“Cậu nghĩ điều gì sẽ xảy ra sau khi chúng ta chết?”

“Theo gia đình tớ - ít nhất là theo quan điểm của mẹ tớ - một số linh

hồn đủ may mắn để tiến lên cuộc sống uy quyền tối thượng. Thiên đàng.
Bất kể cậu muốn gọi đó là gì.” Justine bắt chéo chân và ngồi thoải mái hơn
vào một góc chiếc sofa. “Nhưng những linh hồn khác, những người tạo ra
nhiều sai lầm trong cuộc đời của họ trên trái đất, sẽ phải đến một nơi chờ
đợi”

“Loại nơi chờ đợi nào thế?”

“Tớ không chắc một cách chính xác. Nhưng đó là cơ hội để họ hiểu

họ đã làm sai điều gì và học hỏi từ chúng. Tổ chức phù thủy gọi đó là
“Summerland”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.