HỒ MỘNG - Trang 236

“Không. Nhưng đừng trang trí nó. Hãy để lại cho cậu ta chút ít thể

diện.”

“Chỉ vài hạt sequin thôi mà.”

“Nó là mèo, Zoe. Không phải một showgirl.”

“Byron thích được trưng diện mà.”

Alex trao cho cô một cái liếc sợ hãi. “Em đừng bao giờ mặc cho cậu

ta những trang phục bé tí xíu nhé. Em không phải là một trong những người
đó đâu.”

“Không.” Cô nói ngay lập tức.

“Tốt.”

“Có lẽ chỉ đôi chút trang phục người giúp việc của Santa

(ông già Noel)

quanh Giáng Sinh.” Cô ngừng lại. “Và Halloween vừa qua em đã mặc cho
nó một…”

“Đừng nói với anh thêm điều gì nữa.” Alex nói, cố không cười.

“Làm ơn đi.”

“Anh đang cười.”

“Anh đang nghiến răng.” Anh nói.

“Đó là một nụ cười.” Cô khăng khăng vui vẻ.

Mãi cho đến giữa một món ăn khác Alex mới thắc mắc về bóng ma

và Emma. Cánh cửa phòng ngủ chính đóng chặt, không nghe thấy một âm
thanh hay chuyển động nào. Nhưng Alex nhận thức rõ cảm xúc ngọt ngào
trôi nổi đầy ắp không gian. Một niềm hân hoan vây quanh họ cho đến khi
anh không thể tránh né được việc hít thở chúng, thẩm thấu chúng qua lỗ
chân lông của anh. Cảm giác thậm chí còn uy lực nhiều hơn bởi tính phức
tạp của chúng, y như một nhúm muối nhỏ làm nổi bật hương vị của chiếc
bánh cake. Niềm vui khuấy đảo, xoay tít khiến ngực anh thít chặt không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.