HỒ MỘNG - Trang 240

Emma nhìn Alex chằm chằm trong vẻ ngạc nhiên. Nước mắt đã

ngừng rơi, và tiếng nấc dịu xuống thành những hơi thở không đều. Alex giữ
ánh mắt bà khi họ lắng nghe những thang âm đầu tiên của bài hát. Và rồi,
thật bất ngờ, anh ngâm nga một – hai thang âm, giọng anh nhẹ nhưng
chuẩn.

Zoe lắc đầu, quan sát như bị thôi miên.

Alex mỉm cười và giơ tay cho Emma. Bà cầm lấy nó như thể bà vừa

đi vào một giấc mơ. Anh kéo bà lại gần hơn, và quàng cánh tay anh quanh
bà. Âm nhạc lơ lửng trong không trung như những sợi ru-băng bồng bềnh
khi cặp đôi di chuyển trong điệu nhảy Foxtrot, với sự lưu tâm của Alex về
đôi chân yếu đuối của Emma.

Một thanh niên trẻ đang cố quên đi quá khứ… Một phụ nữ già yếu

đang tuyệt vọng níu kéo ký ức… nhưng bằng cách nào đó họ đã tìm được
mối dây liên kết trong khoảnh khắc này.

Bóng ma bị mê hoặc. Không thể tin vào mắt mình. Ông hiểu Alex

thấu đáo đến mức có thể thề rằng không điều gì về anh sẽ khiến ông ngạc
nhiên. Nhưng ông không bao giờ mong đợi điều này.

Alex, đang hạ thấp gò má của anh trên tóc Emma, giữ bà trong vòng

tay với vẻ dịu dàng mà hẳn là anh đã mang theo cùng vài bí mật cất dấu
trong đáy tim anh. Emma được dìu theo tiếng ngâm nga trầm trầm của anh.

Bóng ma nhớ lại ông đã khiêu vũ cùng Emma tại một dạ tiệc ngoài

trời. Khu vực khiêu vũ được thắp sáng với những dây đèn lồng nho nhỏ
bằng kim loại sơn màu.

“Em không thực sự thích bài hát này.” Emma nói.

“Em đã nói với anh đó là bài ưa thích của em mà.”

“Nó thật tuyệt. Nhưng nó luôn làm em buồn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.