HỒ MỘNG - Trang 263

“Phải. Tôi đã viết thư trả lời để cám ơn ông ấy. Chúng tôi trao đổi

thư từ trong hai năm. Chỉ như bạn bè. Nhưng Gus đã viết rằng nếu như ông
ấy có thể trở về, ông ấy muốn cưới tôi.”

“Tôi cá là hắn đã làm được.” Bóng ma nói dứt khoát. Bầu không khí

sôi lên với cơn ghen.

“Và bà đã nói đồng ý?” Alex hỏi Emma.

Bà gật đầu. “Tôi cho rằng tôi đã nghĩ, nếu tôi không bao giờ có thể

có Tom, chẳng quan trọng gì nữa bất luận tôi cưới ai. Và Gus đã viết những
bức thư rất đáng yêu. Nhưng rồi máy bay của ông ấy cũng bị bắn rơi. Nó
nhắc nhở tôi quá nhiều đến việc mất Tom. Khi tôi biết Gus còn sống, tôi đã
rất nhẹ nhõm. Ông ấy bị thương ở đầu… họ phải mổ để lấy đi mảnh bom…
và ông ấy được gởi lại Mỹ để chăm sóc y tế. Sau khi ông ấy rời khỏi bệnh
viện, tôi đã cưới ông ấy. Nhưng đó là một sai lầm.”

“Loại sai lầm nào vậy?”

“Chắc là do vết thương ở đầu, nó đã thay đổi tính cách của ông

ấy… bằng cách nào đó đã san phẳng nó. Ông ấy vẫn còn sáng suốt, nhưng
cảm xúc của ông ấy đã không còn. Ông ấy thờ ơ với mọi thứ. Giống như
người máy ấy. Gia đình ông ấy nói, ông ấy đã không còn như trước nữa.”

“Cháu có nghe điều tương tự đã xảy ra với vài tổn thương não bộ.”

Alex nói.

“Ông ấy không bao giờ trở nên tốt hơn. Ông ấy không bao giờ thật

sự quan tâm về bất kỳ điều gì. Ngay cả với con trai của chúng tôi.” Chớp
mắt giống như một đứa trẻ kiệt sức, Emma rút tay ra khỏi tay anh và dựa
lưng vào sofa. “Đó là một sai lầm. Gus đáng thương. Bây giờ tôi cần nghỉ
ngơi.”

“Cháu giúp bà lên phòng nhé?” Alex hỏi.

Bà lắc đầu. “Tôi thích ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.