HỒ MỘNG - Trang 262

Bà nhìn thẳng vào anh, “Tôi chắc chắn tôi không muốn nói về điều

đó.”

“Tại sao không?” Bóng ma van nài. “Chuyện gì đã xảy ra?”

Alex không có ý định thúc đẩy Emma về những câu trả lời mà bà

không muốn nói. “Bà có thể kể cho cháu điều gì đã xảy ra với Tom
không?”

“Anh ấy chết trong chiến tranh. Máy bay của anh ấy đã vỡ tung

trong bầu trời China. Phi đội của anh ấy được chỉ định phải bảo vệ những
chuyến bay vận chuyển hang hóa ngang qua không phận Hump

*

, và họ đã

bị tấn công.” Bờ vai bà sụp xuống, trông bà có vẻ mệt. “Sau đó tôi nhận
được một bức thư từ một người lạ, một phi công Hump. Ông ấy lái một
trong những chiếc máy bay to lớn xấu xí chuyên chở lính tráng và quân
dụng…”

(*The Hump : thuật ngữ được các nước phi đồng minh trong thế chiến II dùng để chỉ máy

bay vận tải quân sự từ Ấn Độ - Miến Điện – Trung Quốc ngang qua dãy Hymalaya. Vùng trời này

cũng được gọi là không phận Hump hay đơn giản là the Hump.)

“AC-46” Bóng ma lầm bầm.

“Ông ấy viết để kể với tôi rằng Tom đã chết như một anh hùng, anh

ấy đã bắn hạ hai máy bay địch trong không trung và giúp cứu sống tất cả ba
mươi người trên chiếc máy bay vận chuyển. Tuy chiếc Warhawk của anh
ấy vượt trội hơn, những chiếc chiến đấu cơ của Nhật nhẹ hơn và nhanh
nhẹn hơn chiếc P-40 của chúng ta…” Trông bà kiệt sức và run rẩy, những
ngón tay bà kéo giật thất thường vào chiếc khăn quàng.

Alex vươn tay phủ đôi tay bà trong bàn tay ấm áp của anh. “Ai đã

viết thư cho bà thế?” Anh hỏi, dù anh nghĩ anh đã biết câu trả lời.

“Gus Hoffman. Ông ấy gởi cho tôi một mảnh vải đã được khâu vào

trong áo khoác của Tom.”

“Một bức thư máu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.