HỒ MỘNG - Trang 72

“Ồ, nó được thừa kế từ phía họ của bà – nhà Stewart – và tớ nghĩ,

bà đã trải qua rất nhiều thời gian ở đó khi bà còn khá trẻ. Nhưng bà đã
không đến đó ba mươi năm nay, và nó bị đóng cửa. Thỉnh thoảng, một công
ty quản lý bất động sản kiểm tra và thực hiện vài bảo dưỡng.” Zoe lưỡng
lự, “Tớ nghĩ căn nhà lưu giữ nhiều kỷ niệm của Emma. Tớ đã hỏi tại sao bà
không bán nó, nhưng bà không muốn giải thích… Hoặc có lẽ bà chỉ đang
mệt.”

“Cậu có nghĩ bây giờ bà thật sự muốn ở đó không?”

“Có. Bà là người đề nghị điều đó mà.”

“Chính xác thì chỗ này ở đâu thế?”

“Đường Dream Lake”

“Tớ cá là nó khá mộc mạc.”

“Phải,” Zoe nói một cách rầu rĩ. “Tớ đã lái xe đến đó một hai lần,

nhưng chưa vào bên trong nhà. Tớ chắc chắn sẽ phải tốn khá nhiều tiền cho
nó. Những thanh vịn trong nhà vệ sinh, một tay nắm cho phòng tắm vòi
sen, và phải dỡ bỏ tam cấp hiên trước phòng khi Emma cần một chiếc xe
lăn. Những thứ tương tự như thế. Tớ có cả một danh sách gợi ý cho việc cải
tạo ngôi nhà từ nhà tư vấn chăm sóc người cao tuổi.”

Justine lắc đầu chậm rãi. “Cậu sẽ cần cả đống tiền đây.”

Một dải tóc phía trước trán buông lỏng khỏi túm tóc cột cao kiểu

đuôi ngựa. Justine kéo giật nó một cách lơ đãng như cô vẫn thường làm
trong lúc chìm sâu vào trong suy nghĩ. “Điều gì xảy ra nếu như tớ mua căn
nhà đó với một giá công bằng, và để cậu ở đó miễn phí? Cậu có thể để dành
tiền cho việc chăm sóc Emma. Tớ cũng sẽ thanh toán cho việc tu sửa.”

Mắt Zoe mở rộng, “Tớ không thể để cậu làm điều đó.”

“Tại sao không?”

“Điều đó không công bằng với cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.