phần còn lại, chỉ làm điều đó thôi. Và trước khi cậu ở đó, hãy tự nhủ ‘Bước
hai. Tất cả những gì cần làm là mở khóa cửa và vào bên trong để đợi.’ Và
khi Alex xuất hiện : ‘Bước ba. Mình sẽ để anh ấy vào nhà và tán gẫu trong
đôi phút’”. Justine trao cho cô một nụ cười tự mãn. “Thấy chưa? Không
điều nào trong những điều đó quá đáng sợ hết. Chỉ khi cậu xem xét tất cả
chúng cùng một lúc thì cậu mới bắt đầu cảm thấy như mình đang chạy hết
tốc lực để tránh xa một con cọp cuồng dại thôi.”
“Nhện.” Zoe nói. “Tớ không căng thẳng khi nghĩ về một con hổ
cuồng dại. Những con nhện là thứ dọa tớ chết khiếp.”
“Tuyệt, nhưng điều đó đã phá hỏng phép ẩn dụ mất rồi. Chẳng có ai
chạy cuống lên vì đám nhện hết.”
“Những con nhện sói truy đuổi tận cùng con mồi của chúng. Và
nhện góa phụ đen có thể di chuyển rất nhanh. Và những con nhện nhảy…”
“Bước một,” Justine cắt ngang một cách mạnh mẽ. “Tìm chìa khóa
xe của cậu.”
***
Vào khoảnh khắc Alex dừng lại ngôi nhà bên hồ, bóng ma dường
như bị tê liệt. Ông ngừng nói trong một lúc lâu và nhìn chằm chằm vào mọi
thứ trong trạng thái bị cuốn hút không dấu diếm.
Alex không thể đoán ra ông đã tìm thấy điều gì thích thú đến thế.
Ngôi nhà nhỏ bé và mộc mạc với vách bằng gỗ tuyết tùng nứt nẻ, một hiên
trước có mái che, những hàng hiên rộng, và một ống khói xây bằng đá.
Những chi tiết tinh xảo như hàng cột hình khối vuông trên hiên trước và
một nền nhà lát đá phiến đã tạo cho nó thành một nơi chắc chắn sẽ mang
một vẻ rất hấp dẫn nếu được phục hồi đúng đắn. Nhưng nhà để xe rẻ tiền
nằm bên cạnh đã làm cho ngôi nhà bị giảm giá trị. Và, ngay với cái nhìn