HỔ PHÙ LỆNH - Trang 208

Móng vuốt của Củ Lạc dính máu, xem ra kẻ xâm nhập đột nhiên mở ngăn
kéo ra, làm sóc con đang trong trạng thái ngủ đông giật mình nên nó đã tấn
công.

Trong bóng tối, kẻ xâm nhập không hiểu chuyện gì, tưởng bị trúng bẫy nên
nổ súng cảnh cáo, còn Củ Lạc thì nhân cơ hội trốn lên trên dây thừng.

Được Tô Duy trấn an, Củ Lạc nhanh chóng không đề phòng nữa, đón lấy
quả thông cậu đưa cho, quay về ổ của mình nằm.

Sắp xếp xong cho nó, Tô Duy nói: "Tên kia chắc nằm mơ cũng không ngờ
lại bị một con sóc tập kích, thật là đáng thương."

Thẩm Ngọc Thư không đáp lại.

Tô Duy quay đầu lại thì thấy Thẩm Ngọc Thư đứng dưới đèn, vẫn ngẩng
đầu nhìn trần nhà, cậu bước qua, hỏi: "Cậu đang tập chống thoái hóa đốt
sống cổ à?"

"Tôi tìm được chỗ đạn bắn vào rồi."

Tô Duy ngửa đầu nhìn, không thấy gì, ánh mắt lại dịch đi một chút mới tìm
thấy lỗ đạn gần góc tường, chỗ đó hơi tối nên rất dễ bị bỏ qua.

"Xem ra những người này đúng là không muốn làm người khác bị thương,
nếu không sẽ không cố ý hướng súng lên trên như thế, có điều cậu không
cần nhìn chằm chằm như thế, hơn nữa hướng cậu nhìn cũng có đúng đâu ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.