HỔ PHÙ LỆNH - Trang 214

chỉ có giá sách và bàn làm việc bị đụng tới, đồ vật trên tường thì không có
dấu vết bị chạm vào.

"Không ngờ thứ bọn họ muốn lại không phải bản đồ cơ quan." Tô Duy vuốt
cằm suy nghĩ.

Thẩm Ngọc Thư nhìn cậu một cái.

Tô Duy chỉ vào cái khung kính, nói: "Nếu mục tiêu của bọn họ là tấm bản
đồ đó thì đầu tiên phải chú ý đến những chỗ có dạng phẳng như vậy chứ?"

"Cậu trở nên thông minh rồi đấy."

"Trở nên thông minh cái gì? Chỉ số thông minh của tôi vốn là năng lực bẩm
sinh."

Tô Duy lẩm bẩm xong thì Thẩm Ngọc Thư đã bỏ đi, cậu vội vàng đuổi theo,
thấy hắn kiểm tra dọc hành lang, theo đó đi đến chỗ ngoặt ở tầng hầm.

Trên tay vịn cầu thang ở đó cũng có dấu vết bị chạm vào, Thẩm Ngọc Thư
đi xuống cầu thang, đến tới cửa tầng hầm.

Trên then cửa cũng có dấu vết bị đụng qua, sau khi mở cửa đi vào, cả hai
phát hiện trên vách tường, trên đống rương gỗ và cả trên lớp kính đều ít
nhiều bị động vào.

Tầng hầm này vốn để cất những thứ cha mẹ Thẩm Ngọc Thư dùng lúc sinh
thời, chồng chất bao nhiêu năm, mãi đến khi Thẩm Ngọc Thư cải tạo nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.