HỔ PHÙ LỆNH - Trang 215

này thành văn phòng thám tử, rất nhiều thứ như bàn ghế được đem ra sử
dụng lại, nhưng còn đa số thì vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu.

Chỗ này từng được lau dọn lại hết, nhưng vì đồ đạc đều là những thứ không
dùng đến nên Thẩm Ngọc Thư rất ít xuống dưới, vậy mà đây lại là chỗ bị
tìm kiếm nhiều nhất. Rương gỗ, tủ bát đều có dấu vết bị mở, xem ra những
kẻ đột nhập cho rằng đồ vật bị giấu ở đây.

Tô Duy lấy vai huých Thẩm Ngọc Thư.

"Ê, nhà cậu có phải có kho báu thật không thế? Cậu xem, lại có ma rồi."

"Ý cậu nói con ma này cùng với con mà mười mấy năm trước dượng tôi gặp
là cùng một hội?"

"Rất có khả năng như vậy, cậu biết đấy, nếu mọi người đều cho rằng chỗ này
có ma mà không dám lại gần, như thế bọn họ có thể vô tư mà vào trộm rồi."

"Vậy thì tại sao mười mấy năm trước lại từ bỏ?"

"Bởi vì không tìm thấy, cho rằng chỗ này không có."

"Vậy thì bây giờ bọn họ lại nhằm vào nơi này, có phải là có nguyên nhân gì
khiến họ thay đổi suy nghĩ?"

Thẩm Ngọc Thư trầm lặng, ánh sáng đèn pin chiếu lên một nửa mặt hắn,
nhìn thật quỷ dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.