HỔ PHÙ LỆNH - Trang 26

Cho nên cậu từng nghĩ đủ chiêu trò để quấy nhiễu không cho bọn họ bên
nhau, có điều không bao lâu sau, Tô Duy phát hiện ra rằng lo lắng của mình
là thừa, bởi Thẩm Ngọc Thư còn ghét tiếp xúc với Trần Nhã Vân hơn cả
cậu.

Tủm tỉm cười nhìn Thẩm Ngọc Thư bó tay bất lực, Tô Duy nghiêng đầu về
phía hắn, cố ý thấp giọng: "Sức bật của cậu cũng lớn thật đấy."

"Chủ yếu là do đối thủ quá lợi hại."

"Chẳng lẽ phụ nữ còn đáng sợ hơn cả xác chết sao?"

"Đúng vậy, xác chết không ồn ào, còn cô ta thì quá lắm chuyện. Đừng nhiều
lời nữa, mau tìm cách đuổi cô ta đi đi."

Nếu Trần Nhã Vân biết Thẩm Ngọc Thư nghĩ như vậy về mình, nhất định sẽ
vô cùng đau lòng, nhưng hiện tại cô ta còn đang mải phủi tuyết trên người,
không nghe được bọn họ nói gì.

Cô ta mặc một chiếc áo khoác nỉ màu xám, đội mũ ren, đặt hộp điểm tâm
xuống bàn, cởi áo khoác và mũ ra, để lộ mái tóc được uốn xoăn bên trong.

Một cô gái xinh đẹp như vậy, đi đến đâu cũng sẽ thu hút chú ý của mọi
người, tiếc thay hai đấng nam nhi trong văn phòng thám tử này lại hoàn toàn
chẳng có cảm giác gì.

"Các anh đang nói gì thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.