HỔ PHÙ LỆNH - Trang 269

Thẩm Ngọc Thư rút súng bắn về phía sau mấy phát: "Lựu đạn của cậu đâu?
Ném một quả ra đi."

Lựu đạn? Lựu đạn... Lựu đạn!

Tô Duy phải nghĩ vài giây mới nhận ra thứ Thẩm Ngọc Thư nói đến chính là
đạn phát sáng.

Tuy rằng nó rất quý, nhưng vào thời khắc mấu chốt này, cậu cũng không thể
tiếc được nữa. Tô Duy ôm lấy ba lô, cúi đầu tìm. Không ngờ đúng lúc này,
gã tù binh đột nhiên vùng dậy đạp cửa nhảy khỏi xe, lao ra đường cái.

Tô Duy không túm được gã, định nhảy khỏi xe theo, nhưng phát hiện cửa xe
bên mình đã bị tường chặn mất, không thể xuống được, đành phải kêu lên:
"Mau lùi lại mau lùi ra ngoài đi."

Thẩm Ngọc Thư lùi xe ra ngoài một chút thì thấy tên tù binh lao về phía
chiếc xe chặn đằng sau.

Tiếng súng lại lần nữa vang lên, lần này ngoại trừ bắn trúng vào thành xe thì
mấy phát đều trúng vào người gã tù binh, chờ Tô Duy ngẩng được đầu lên,
nhìn qua lớp cửa kính bị bắn nát thì gã tù binh đã lảo đảo, đổ gục về phía
trước.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ, Tô Duy nhất thời không kịp phản ứng.

"Sao lại thế này? Bọn chúng định giết hết?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.