HỔ PHÙ LỆNH - Trang 271

Lạc Tiêu Dao nhảy xuống từ cửa bên kia, dường như vẫn còn chưa hoàn
hồn, lao đến bên Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy, lo lắng hỏi: "Anh, Tô Duy, hai
người sao rồi? Có bị thương không?"

Tiêu Dao hình như bị cảm, sắc mặt nhợt nhạt, giọng cũng nghèn nghẹt, Tô
Duy nhìn cậu ta, nói: "Chỉ giật mình thôi, không bị thương. Còn cậu, cậu
không sao chứ?"

"Em... em không sao."

Ánh mắt Lạc Tiêu Dao bất định, đặc trưng của kẻ nói dối thể hiện quá rõ
ràng, có điều xung quanh đông người, Tô Duy không hỏi nhiều nữa, chỉ bảo:
"Sao các cậu lại tới đây?"

"Nói ra dài lắm, em đến cùng với Vân Phi Dương."

Điều này không cần cậu ta nói thì tất cả cũng thấy.

Nhìn Vân Phi Dương giũ giũ vụn thủy tinh trên mũ xong, cười hì hì chạy
tới, Tô Duy nhướng mày.

"A, lại là Vân Phi Dương."

Đoan Mộc Hành cũng không vui, cất súng đi, hỏi Lạc Tiêu Dao: "Sao cậu
không hỏi xem tôi có bị thương không?"

"Thứ tai họa như anh, sao có thể..." Lạc Tiêu Dao nói được nửa câu, không
biết đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, mềm giọng hỏi: "Vậy anh có bị thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.