HỔ PHÙ LỆNH - Trang 292

"Không có, Đoan Mộc Hành uống rượu với em, em đánh cờ với anh ta, em
còn khó chịu nôn đầy ra đất, anh ta phải ở đó dọn dẹp suốt, còn mắng em
nữa. Sau đó em lôi anh ta ra làm gối, dựa vào ngủ luôn, nếu Đoan Mộc Hành
ra ngoài hay rời đi em chắc chắn đã cảm nhận được."

Tô Duy ngửi thấy mùi ái muội.

Đoan Mộc Hành là một người rất cẩn thận rất thích sạch, tưởng tượng ra
cảnh Lạc Tiêu Dao nôn đầy nhà anh ta, Tô Duy có chút thương hại.

Có lẽ là do vẻ mặt của Tô Duy quá cổ quái, đến nỗi mà một Lạc Tiêu Dao
vẫn luôn chậm chạp cũng phải nhận ra, cậu ta liên tục xua tay.

"Anh đừng nghĩ linh tinh, em không thích con trai, tuy anh ta rất đẹp trai,
nhưng em thật sự không thích mà, em không thích mấy tên trắng trẻo như
vậy... Bọn em chỉ là uống rượu nói chuyện như những người đàn ông bình
thường với nhau thôi, em say rồi nên mới đi uống với anh ta, chứ thường
ngày em trốn còn không kịp nữa là... Các anh không biết đâu, cái tên đó vui
buồn bất thường, em từng thấy..."

"Cậu nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ hỏi thế thôi mà, quan hệ giữa hai người tốt
như vậy từ lúc nào thế? Không ngờ cậu ta lại ở bên cậu cả đêm."

"Chuyện này anh đừng có hỏi em, hỏi tên sói xám kia ấy. Đã bảo anh ta
buồn vui bất chợt rồi, nói không chừng hôm qua vừa đúng dịp tâm trạng của
anh ta tốt."

"Nói không chừng cậu ta chỉ là muốn tìm một người làm chứng ngoại phạm
thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.