HỔ PHÙ LỆNH - Trang 73

"Ra ngoài xem thế nào."

Tô Duy đưa ra quyết định trước, vớ lấy cái ba lô khoác lên vai rồi xông ra
ngoài. Thẩm Ngọc Thư muốn gọi lại cũng không kịp.

Đó không phải việc của họ.

Thẩm Ngọc Thư rất muốn nhắc nhở Tô Duy như vậy, nhưng thực tế thì hắn
lại bị Tô Duy ảnh hưởng, đặt cái ghế về chỗ cũ rồi cũng đuổi theo.

Hai người một trước một sau chạy ra ngoài, cả con đường rất tĩnh lặng, tựa
hồ như không có ai bị tiếng súng kinh động, hoặc là có thì cũng không dám
ra ngoài xem xét.

Tô Duy không thấy trên đường có người khả nghi, cậu đưa tay ra hiệu cho
Thẩm Ngọc Thư, hai người chia làm hai hướng, đi dọc theo con phố tìm
kiếm.

Xung quanh không còn có tiếng súng vang lên nữa, Tô Duy nâng cao cảnh
giác bước tới phía trước vài bước, đột nhiên nghe được gần đó có tiếng
người kêu thất thanh, lập tức chạy qua theo tiếng kêu.

Ở góc đường có một căn biệt thự rất lớn phong cách Tây Âu, sân trước cũng
rất rộng, nếu không phải vì cổng đang mở, bên trong mơ hồ có chút ánh
sáng thì Tô Duy cũng không dám khẳng định âm thanh phát ra từ chỗ này.

Cậu lao qua cánh cổng khép hờ băng vào bên trong, một chiếc xe hơi màu
đen đỗ giữa sân, khi lại gần Tô Duy thuận tay sờ lên mui xe, vẫn còn nóng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.