HỒ QUÝ LY - Trang 239

vọng đêm nay. có thể tôi sẽ hiểu thêm được một chút gì về mình chăng?
Trên cửa lạch, từ sông Hồng rẽ vào sông Tô Lịch, bóng những chiếc thuyền
đang chậm chạp di chuyển. Những ngọn đèn trên sông lúc mờ lúc tỏ như
những con mắt ngái ngủ cố mở ra nhưng không cưỡng lại được. Gió hiu
hiu. Những con dế trong nương dâu cất tiếng ri ri để hoà vào bản nhạc xạc
xào của lá cùng những tiếng oàm oạp của sóng vỗ bờ. Tất cả hình như đều
muốn ru tôi vào giấc ngủ. Và tôi mơ hồ nghe một giọng thầm thì:
“Ngủ đi! Ngủ đi!”. Cũng như những ngọn đèn trên sông kia, tôi cố cưỡng
lại, cố mở mắt ra, nhưng lúc này đôi mắt chỉ muốn lim dim; cuối cùng
chúng khép lại, đưa tôi vào một giấc ngủ dài...
***
Tôi ngủ rất lâu, chẳng biết đã ngủ bao lâu rồi nữa. Về sau này, hồi ức lại tôi
chẳng nhớ mình đã mơ thấy gì trong giấc ngủ đằng đẳng ấy. Chỉ loáng
thoáng mơ hồ nhớ rằng mình đã lạc vào một xứ sương mù khác hẳn cuộc
sống cung đình hàng ngày. Gọi là xứ sở lãng quên hỗn mang cũng được.
Bởi vì có lẽ số phận muốn gọi tôi đến đấy để làm quên đi cuộc đời xao
động đã qua của tôi. Trong sương mù loãng chẳng có gì để bám víu ấy chợt
loáng thoáng một thanh âm. như kẻ chết đuối thấy mơ hồ một chiếc cọc, trí
óc tôi vội níu lấy thanh âm đó. Trí óc tôi căng ra để cảm nhận. mãi rồi nó
cũng hiện ra rõ nét dần dần. Mới đầu chỉ như tiếng những giọt mưa xuân ở
đầu hiên rơi xuống vũng nước tí tách... Sau đó là lặng tờ như mạt nước một
con sông hiền hoà nhưng rộng bao la, trên cái nền lặng tờ ấy một tiếng u ơ
vang lên, thoạt tiên là u ơ sau chuyển thành một tiếng hò ơ buồn bã. Như
một bức màn che khuất từ từ được kéo lên để hé lọt thêm một tiếng đàn
văng vẳng. Nhầm sao được âm thanh của cây nguyệt cầm, thứ đàn mà tôi
ưa thích. Người chơi nó đưa ngón tay lười biếng nhấn luyến chậm rãi, tạo
ra một thanh âm tinh tế uốn lượn, những bước chuyển dịch mơ hồ mà tai
người thường khó nhận ra. Một sự ngập ngừng lưu luyến một nỗi phiền
muộn tha thủi, một mềm ai oán được nén chặt trong lòng...
Cùng với thanh âm nhận rõ, tôi cũng dần dần thức tỉnh - Cũng lúc đó, một
tiếng hát khe khẽ cất lên:
Ơ! Con ngựa Hồ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.