HỒ QUÝ LY - Trang 238

Ông là kẻ rồ dại. Thời buổi này thiếu gì kẻ rồ dại. Tôi van ông, hãy đi đi. Ở
đây chỉ có những người đàn bà yếu đuối hiền lành...
- Nàng mở cửa ra. Ta không phải kẻ ác. Chỉ muốn nghe một tiếng đàn.
- Ông đi đi! Chúng tôi nào có quen ông.
- Không quen ư? Không quen thật sao?
Tôi ngạc nhiên dần dần chuyển sang sửng sốt. Tôi ngồi xuống thềm nhà, tu
thêm một ngụm rượu, đầu óc liên miên suy ngẫm: “Thế là nhầm rồi sao?
Cô ta chẳng quen ta? Phải rồi! Ta đã ngộ nhận? Lần đầu tiên Nguyên Trừng
tôi đã có một linh cảm sai lầm? Hay tại ta say? Hay tại suốt một thời gian
dài ta đã sống trong quay cuồng của một thời thiên tuý? Hay tại vì nàng
cũng chẳng khác một kẻ phàm phu, chẳng biết nhận ra người tri kỷ? Hay
chính ta đây cũng chỉ là một phường tục tử, ngộ nhận ngay đến cả những
tình cảm của chính mình?”.
- Ơ kìa, ông vẫn chưa đi sao? Tôi van ông, hãy buông tha chúng tôi.
Tiếng nói qua khe cửa làm tôi giật mình như tỉnh hẳn: người ta sợ ta đến
thế sao? Chẳng lẽ cả đến giọng nói của ta cũng sặc mùi tục tử. đến nỗi làm
cho nàng phải run rẩy?
Tôi buồn bã đứng dậy, lặng lẽ, cúi đầu, chệnh choạng bước ra khỏi cổng.
“Ta đã ngộ nhận rồi. Nàng không phải là người đàn bà của ta. Nàng không
phải là người đàn bà mà bấy lâu nay ta hằng ước ao tìm kiếm. Đúng là ta
ngơ ngẩn điên rồ. Có được một người tri kỷ ở cõi nhân gian đâu phải dễ. Ta
đã ngộ nhận... Ta đã hoang tưởng đi theo một vệt sao băng... Nó không phải
của ta... nó chẳng có ở đời... kìa. Nó chỉ là một vệt sáng dài chạy trên bầu
trời, rồi tắt ngấm...”.
Tôi ngồi trên nương dâu ven sông, lòng trĩu nặng. Tôi ngắm dòng sông lừ
đừ chảy, ngắm những ngọn đèn chài thoắt hiện thoắt biến, như lửa ma trơi.
tôi đi chân đất, tôi mặc áo vải đến đây... Tôi đi tìm người đàn bà tri kỷ, mới
chỉ một lần gặp hôm xưa đã để lại nỗi xốn xang trong lòng tôi, cứ tưởng
như đó là duyên nợ từ một kiếp xa xưa. Lại hoá ra không phải. Tôi tự cười
thầm về sự si dại của mình. Tôi lầm lì uống từng ngụm. từng ngụm cho đến
hết hồ rượu bên người. Có lúc tôi cười phá lên để tự chế diễu mình. Cha tôi
vốn không thích cái tính cuồng si đó nơi tôi. Trong cơn rượu, trong cơn thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.