HỒ QUÝ LY - Trang 336

chắc chắn sẽ được thiên hạ ủng hộ, hưởng ứng...
Chỉ cúi xin đại nhân nghĩ tới câu: “Cổ lai thức tự đa ưu hoạn”. Từ xưa đến
nay, kẻ sĩ bao giở cũng nhiều suy nghĩ lo lắng. Chúng tôi đi đâu, về đâu?
Đó là câu hỏi của kẻ sĩ trong thời đại loạn. Cúi mong đại nhân thấu đến
một câu nhân tình, mở rộng lượng bao dung chờ đợi. Được như vậy, loài
ngựa ký ngựa kỳ hẳn không phải là thiếu. Kẻ sĩ như vậy cũng được nhờ, mà
đất nước cũng có điều kiện bước vào thịnh hội...

Lá thư ấy, tối qua, thái sư vừa mới nhận được. Làm ông suy nghĩ mãi. Đến
lúc này, trong giờ phút mất ngủ, ông lại liên miên nghĩ tới nó. Làm sao để
thu phục được kẻ sĩ, một chiến lược lớn đã làm ông mất bao tâm huyết. Tại
sao ông đã cố gắng hết sức chiều chuộng họ mà họ cứ mãi xa rời ông. Tại
sao Hán Cao Tổ đã đái cả vào mũ của kẻ sĩ mà cuối cùng kẻ sĩ vẫn theo
ông? Tại sao Trần Thủ Độ đã tuyệt diệt hoàng tộc nhà Lý, hành động tàn ác
hơn cả loài cầm thú, mà cuối cùng nhà Trần cũng được trăm họ đồng lòng
ủng hộ, ba lần phá tan được giặc Nguyên hung ác? Đó là câu hỏi lớn mà
ông nhất quyết phải tìm cho ra.
Hồ Quý Ly cứ chong mắt ra, nghĩ mãi, nghĩ mãi... Chợt một tiếng gà gáy
làm ông giật mình. Trong hoàng thành nuôi rất nhiều gà chọi. Đó là tiếng
con đầu đàn vang lên lẫm liệt, uy nghi. Tiếng gà oai hùng ấy vang lên ba
lần rồi ngừng bặt. Sau đó, đủ trăm giọng gáy nối tiếp theo... Giọng sang,
giọng hèn, giọng vang vang, giọng cụt lủn, giọng dõng dạc, giọng nhỏ
nhoi... thậm chí cả tiếng ọ ẹ của những chú trống choai...
Thái sư Quý Ly bỗng ước ao mình cũng có được những tiếng gáy đồng ca
đủ màu sắc như vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.