HỒ SINH TỬ - Trang 323

cuối cùng của sinh mệnh. Cậu thiếu niên trầm mặc, thầm đọc hai câu tiếp
theo: “Lần lữa khóm hoa lười để ý, Nửa duyên tu đạo, nửa người đây!”

Một tuần sau, cậu lại đến đường An Tức thăm cô Tào, nhưng cửa lớn đóng
chặt, từ khe hở trên cánh cổng nhìn vào chỉ thấy lá rơi ngập vườn. Cậu hỏi
thăm nhà hàng xóm mới biết, bảy ngày trước bà cụ đã qua đời, chính vào
buổi tối sau khi cậu rời đi. Tư Vọng quỳ sụp xuống bậc thang bằng đá, dập
đầu ba lạy.

Mặt đầm đìa nước mắt, cậu ngồi lên xe đạp, đi tới phía bên kia đường An
Tức. Trong căn nhà ba tầng cũ kỹ được xây từ những năm 80 của thế kỷ 20
từng có một ông cụ bí ẩn sinh sống, ông cũng chính là người đã trải qua
biết bao nhiêu sóng gió đổi thay của thời đại này. Mấy ngày trước, Tư
Vọng đến gặp cảnh sát Diệp Tiêu để thăm dò thân phận thực sự của ông cụ
sống trong ngôi nhà đó.

“Người cuối cùng ở Trung Quốc theo chủ nghĩa Trostky

[20]

.” Diệp Tiêu để

ý thấy cảm xúc trên gương mặt Tư Vọng hơi thay đổi, “Cháu hỏi ông ấy
làm gì?”

“Chỉ mỗi ông ấy từng gặp cậu thiếu niên Thân Minh.”

“Nhưng ông ấy đã qua đời từ năm 1992 rồi, hưởng thọ 92 tuổi.”

“Cháu biết, ông ấy là người bạn duy nhất của cháu.”

Chương 7

Năm 2011, đêm Giáng Sinh, ngày thứ bảy.

Mã Lực đứng trên ban công tầng 20, dùng kính viễn vọng nhìn xuống dưới
đường. Không khí khắp nơi đều nhộn nhịp, lấp lánh ánh đèn đủ sắc màu
của cây thông Noel, những cặp tình nhân 9x trẻ trung vai kề vai đi lướt qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.