HỒ SINH TỬ - Trang 324

Anh chú ý đến một anh chàng kỳ quặc mặc áo khoác, đội mũ len đứng một
mình, tựa như sát thủ chuyên nghiệp được cử tới tòa chung cư của anh.

Chuông cửa reo vang, anh quay vào nhà kiểm tra hệ thống camera, quả
nhiên là người bí ẩn đó. Cách đó hai mươi tầng lầu, đối phương bỏ chiếc
mũ sùm sụp ra, để lộ gương mặt 16 tuổi.

“Là cậu à?”

“Mã Lực, tôi là Thân Minh.”

Kẻ dưới lầu chính là cậu thiếu niên có tên Tư Vọng.

“Sao lại tìm được đến đây?”

“Tôi có số điện thoại và biển số xe của cậu, tìm ra cậu rất dễ mà.”

“Cậu biết tôi ở nhà sao?”

“Cảm giác!”

Mã Lực bất đắc dĩ mở cửa, đã nhiều ngày anh không ra ngoài nên chỉ mặc
quần áo ở nhà, râu chưa kịp cạo đã lan khắp cằm, tóc đã sớm xuất hiện vài
sợi bạc. Dù vậy, anh vẫn là hình mẫu “ông chú” được các cô bé điên cuồng
hâm mộ, chỉ cần một chuyến vui chơi ở Karaoke Holiday là y như rằng sẽ
xin được số điện thoại của hàng tá các cô gái trẻ.

Nửa phút sau, Tư Vọng bước vào nhà anh.

“Merry christmas!”

Cậu thiếu niên nói một câu tiếng Anh lưu loát.

Mã Lực mơ màng gật đầu, anh loay hoay một hồi ở tủ giày rồi mới quẳng
cho Tư Vọng một đôi dép lông đi trong nhà. Tư Vọng để ý thấy trong nhà
có cả giày của trẻ con: “Cậu kết hôn rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.