HỒ SINH TỬ - Trang 16

nói giữa tôi và Liễu Mạn có mối quan hệ ám muội nào đó, điều này thực sự
là một sự sỉ nhục lớn đối với nhân cách và đạo đức nghề giáo của tôi, đúng
là vô duyên vô cớ ngậm máu phun người!”

“Thầy Thân, đối với việc này, tôi đã nói chuyện với thầy hiệu trưởng và
một số giáo viên khác rồi, lời đồn đại này không hề có chút chứng cứ nào,
chỉ là truyền miệng giữa các em học sinh, tôi tin anh trong sạch.” Cảnh sát
Hoàng Hải không kìm lòng được, châm một điếu thuốc lá, rít mạnh mấy
hơi, “Phải rồi, nghe nói anh cũng tốt nghiệp ở trường này ra à?”

“Đúng vậy, ba năm học cấp 3 của tôi đã trải qua ở nơi này, tôi quen thuộc
từng gốc cây ngọn cỏ nơi đây, thật không ngờ sau khi tốt nghiệp khoa
Trung văn trường Bắc Đại

[2]

, tôi lại được điều về trường cũ để giảng dạy,

trở thành một giáo viên nhân dân đầy vẻ vang, tôi cảm thấy thật may mắn.”

Nói đến những câu chữ khách sáo quan cách phát buồn nôn này, tôi đã quá
quen thuộc, không cần dùng đại não để suy nghĩ.

“Từng gốc cây ngọn cỏ?” Hoàng Hải nhíu mày.

Tôi không thể hiểu nổi: “Có gì không ổn chứ?”

“Không có gì, thầy giáo Thân, anh mới 25 tuổi, mà đã giác ngộ được như
vậy, thật khiến người khác phải khâm phục đấy.” Trên mặt anh ta toàn là
màu khói xanh, khiến người khác không nhìn rõ được mắt anh, “Nghe nói
anh sắp sửa rời khỏi trường cấp 3 Nam Minh này?”

“Thực sự rất lưu luyến! Tôi mới làm giáo viên cấp 3 được có ba năm, đây
là khóa tốt nghiệp đầu tiên và cũng là cuối cùng mà tôi dạy dỗ. Vào tháng
7, sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi sẽ được điều đến Hội ủy viên Đoàn
thanh niên Bộ giáo dục thành phố.”

“Vậy thì chúc mừng thầy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.