HỒ SINH TỬ - Trang 181

“Hoàng Hải - học môn địa lí chưa? Trung Quốc có bốn biển nào nhỉ? Ta
cũng quên rồi, cháu là thiên tài, cái gì cháu cũng biết đúng không?”

Bờ sông Tô Châu vắng vẻ, một người đàn ông mặc trang phục cảnh sát, ánh
mắt sắc lạnh, khuôn mặt nghiêm túc, anh ta đang nghi ngờ đứa học sinh lớp
4 này, có liên quan đến rất nhiều vụ hung sát.

“Chú cảnh sát, cháu là thành viên đội thiếu niên tiên phong Trung Quốc,
nhất định sẽ giúp chú phá án!”

Câu trả lời như vậy khiến người ta dở khóc dở cười, nó dừng lại, chỉ về
phía trước nói: “Chính là chỗ này.” Thi thể thối rữa ở đây hai năm, bị giấu
trong cốp chiếc xe Jeep, bây giờ đã bị rác và bụi che hết, không nhìn thấy
vết tích gì nữa.

Thằng bé không dám đứng vào chỗ đó, nó đi một vòng bên ngoài nói: “Chú
cảnh sát, chú có tin thế giới này có ma quỷ không?”

“Không, không tin, thầy giáo cháu không dạy bọn cháu à?” Anh rút ra một
que hương và đốt lên trong gió, nói vội một câu, “Thế gian này không có
ma.”

“Cháu nghĩ, là con ma chết trong xe đang gọi cháu đấy.”

“Ăn nói linh tinh!”

“Chú cảnh sát, chú có tin không? Cháu đã nhìn thấy ma rồi đấy.”

Một chút tàn của nén nhang trên tay Hoàng Hải rơi xuống đất, anh kéo cánh
tay Tư Vọng, đi khỏi chỗ phát hiện thi thể.

Mười phút sau, anh đưa thằng bé về cổng khu nhà.

“Chú đưa đến đây thôi nhé, lên nhà sẽ làm mẹ cháu sợ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.