HỒ SINH TỬ - Trang 182

Tư Vọng giật lấy cặp sách từ vai chú cảnh sát, Hoàng Hải đưa danh thiếp
cho nó: “Anh bạn nhỏ, nếu nhớ ra bất kỳ manh mối nào, hãy gọi điện ngay
lập tức cho ta nhé!”

Nhìn thằng bé đi lên nhà, Hoàng Hải dựa vào gốc cây, vội hút một điếu
thuốc. Trong làn khói thuốc xanh mờ ảo, anh nhớ lại thi thể của Cốc Thu
Sa.

Cô ấy chết ba ngày mới được phát hiện, trong phòng bị rỉ nước, hàng xóm
báo cáo sự việc cho ban quản lý xong mới phá cửa vào. Thi thể sau cửa,
mặt úp xuống, chân tay duỗi thẳng, trên nền nhà lênh láng nước, khiến thi
thể bị ngâm nước trương phù lên. Vết thương chí mạng ở sau lưng, dường
như đâm thẳng vào tim. Tại hiện trường không tìm ra hung khí, hiển nhiên
là hung thủ đã mang đi. Trong nhà Cốc Thu Sa có tiền mặt, nhưng vẫn còn
nguyên, cả đồ quý giá cũng vậy. Quần áo trên người cô còn nguyên vẹn,
càng không có dấu vết bị xâm hại tình dục, không cướp tiền cũng không
cướp sắc, khả năng lớn nhất chỉ có thể là báo thù.

Hung thủ thu dọn hiện trường rất sạch sẽ, không để lại dấu vân tay hay sợi
tóc nào. Camera không chụp được, hung thủ là trai hay gái cũng không
đoán được, chỉ có thể đoán được thời gian xảy ra án mạng là ba ngày trước,
cũng là ngày truy điệu của Cốc Trường Long. Hoàng Hải phân tích rằng,
hung thủ leo cầu thang bộ lên, đợi khi Cốc Thu Sa về nhà mở cửa thì đâm
một nhát dao từ sau lưng. Điều không thể ngờ được là, trước vài tiếng đồng
hồ xảy ra hung án, anh vẫn còn gặp cô ở nhà tang lễ. Đó là tang lễ của bố
cô ấy, là thời khắc đau khổ nhất của người phụ nữ, Hoàng Hải định đến an
ủi cô, không ngờ lại là lần cuối gặp mặt.

Anh nhớ rất rõ rằng, Cốc Thu Sa lúc đó còn nói: “Còn lại mình tôi thôi, có
lẽ cũng không cách xa cái chết bao lâu nữa thì phải?”

Quả nhiên, cô ấy đã tự phán đoán trước cái chết của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.