HỒ SINH TỬ - Trang 205

một con sông, vẫn hình dáng lúc 25 tuổi, trong tay cầm bát canh đặc quánh.
Nó muốn tôi báo thù, nó nói hung thủ chính là hắn!”

Báo mộng?

Hoàng Hải không nói thêm được gì nữa.

“Về đi, ông Thân, ông về nghỉ ngơi đi. Tôi đảm bảo với ông nhất định sẽ
bắt được hung thủ, trừ khi tôi chết!”

Viên cảnh sát mở cửa, mời ông Thân ra về, người kiểm sát viên ra cửa
thang máy còn nói thêm: “Nhớ đến nhà hắn lục soát, anh biết địa chỉ nhà
hắn, hắn sống ở tầng trệt, có sân nhỏ, đào hết nó lên, chắc chắn sẽ phát hiện
thấy rất nhiều xương cốt!”

Nhìn khách vào thang máy rồi, Hoàng Hải mới vào nhà, phát hiện Tư Vọng
đã đứng ở cửa.

“Tên nhóc này nghe trộm!”

Anh tức giận đẩy thằng bé vào góc tường, Tư Vọng nhìn anh với bộ mặt vô
tội, có vẻ như sợ quá: “Bác ấy là ai ạ?”

“Trò Tư Vọng, ta và ông ta đang chơi trò chơi.” Anh nuốt nhịn câu chửi
bậy vào bụng, nói nhẹ nhàng “Ông ta chỉ là một... người bạn già.”

Chương 4

Đêm Noel.

Thân Mẫn nằm trên giường, tường phòng ngủ của cô bé treo rất nhiều sao,
đêm đến tắt đèn đi như ở ngoài trời vậy. Đầu giường bật đèn bàn, cô bé
trùm một cái chăn dày, đọc thiệp chúc mừng Noel của các bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.