HỒ SINH TỬ - Trang 219

giúp đỡ, cửa hàng không gặp phiền phức gì từ sở công thương, thuế, hay
cảnh sát. Hàng ngày, cô ngồi trong cửa hàng, gần như không có ngày nghỉ,
có chuyện gì gấp mới nhờ người trông hộ.

Có lúc, đêm khó ngủ, Hà Thanh Ảnh hay vuốt ve lưng con trai, Vọng Nhi
nói nó không muốn lớn, yết hầu đừng nhô ra, tiếng nói đừng khàn khàn,
muốn cứ ôm mẹ ngủ mãi. Ánh đèn bên ngoài cửa sổ chiếu qua rèm cửa, hắt
vào khuôn mặt vẫn trẻ trung của cô, Lâm Chí Linh cũng chỉ nhỏ hơn cô
bốn tuổi, chắc chắn vẫn còn người đàn ông khác thích cô ấy.

Ngày 19 tháng 12 năm 2008, Tư Vọng sinh nhật 13 tuổi.

Nó chưa từng tổ chức sinh nhật ngoài cửa hàng bao giờ, năm nào mẹ nó
cũng mua bánh sinh nhật về nhà, hai mẹ con cùng nghe bài chúc mừng sinh
nhật. Lần này, cảnh sát Hoàng Hải cũng xách túi to túi nhỏ đến. Nói thật,
anh không biết tặng quà tí nào, ai lại toàn là cá mắm với thịt nguội, lại còn
tặng một bộ đồ học tập xấu nhất nữa. Anh giúp Hà Thanh Ảnh làm cơm
trong bếp, thỉnh thoảng lại vụng về làm đổ chai dầu hoặc lọ giấm. Người
đàn ông trầm tính vụng về này bỗng nhiên lảm nhảm linh tinh khác thường,
Hà Thanh Ảnh không nhịn nổi cười, khó khăn lắm mới đùa vài câu với anh,
quay đầu lại nhìn thấy mắt Tư Vọng.

Thằng con đang nhìn mẹ một cách lạnh lùng.

Trước khi thổi tắt 13 ngọn nến, cảnh sát Hoàng Hải vội nói: “Đợi đã, cho
tôi cầu nguyện trước.”

Hà Thanh Ảnh dường như có thể đoán được ước nguyện của anh, Tư Vọng
tranh trước, thổi phù hết chỗ nến. Hà Thanh Ảnh nấp ở góc tối, quan sát
khuôn mặt của thiếu niên - nó đang ước điều gì vậy?

Tổ chức sinh nhật xong, Hà Thanh Ảnh để tỏ lòng cảm ơn, tiễn Hoàng Hải
rất lâu. Khi cô quay vào nhà, phát hiện Tư Vọng đang xem phim kinh dị,
ánh mắt có chút lạc lõng vô hồn. Sinh nhật này không vui lắm, cho dù nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.