HỒ SINH TỬ - Trang 221

Chương 7

Lần đầu tiên nhìn thấy Tư Vọng là giữa thu năm 2007, Doãn Ngọc đang
học lớp 9B trường trung học Mùng 1 tháng 5.

Cô bé đi một mình trên con đường sỉ than, đi qua hố cát thì nhìn thấy cậu
bé đó, đang chăm chú xây cát, có vẻ như là xây lâu đài, lại lẩm bẩm như
người tâm thần. Doãn Ngọc loanh quanh bên cậu bé, cho đến khi cậu quay
đầu nhìn, giọng nói trầm đến đáng sợ: “Chị đang làm gì đấy?”

“Đây là địa bàn của tao.”

Tiếng nói của cô bé 15 tuổi nghe thật hay, nhưng cố ý nói kiểu thô bạo.

“Tại sao? Không phải đây là nơi công cộng à?”

Vẫn chưa nói xong đã bị cô bé giơ tay tát một cái. Cậu bé 12 tuổi chưa dậy
thì, gầy như khỉ, không kịp trở tay ngã luôn vào đống cát, cát chui vào đầy
miệng. Vì đứa con gái cao to, nó vốn không phải là đối thủ, nên đành ngậm
ngùi chuồn khỏi đó. Doãn Ngọc luôn mặc chiếc quần thể thao màu xanh, áo
khoác đồng phục, giày thể thao đen. Chưa ai thấy cô bé mặc váy, càng
không thấy khuôn mặt rạng rỡ vui vẻ bao giờ. Cô bé cao gần 1m70, tóc cắt
như con trai, đôi mắt long lanh nhưng không hề giống con gái tí nào. Cô bé
không bao giờ chơi với bạn nữ, nhưng cũng không có bạn nam, mọi người
đều coi cô bé là đứa kỳ dị. Sẽ không có bạn nam nào thích cô bé, hơn nữa
lại hay đánh các cậu bé lớp dưới. Có người nói cô bé bị les, thật ra cô bé
cũng không có cảm tình với con gái. Thành tích học tập của cô bé rất tốt,
thi cuối kỳ năm nào cũng đứng đầu trường, hầu như lần nào cũng đạt điểm
tối đa. Cô bé viết bút lông rất giỏi, thoạt nhìn giống như có mấy chục năm
công phu vậy, có thể so sánh với thầy thư pháp rồi, thậm chí thầy hiệu
trưởng còn xin chữ treo ở nhà. Cô bé thường đọc thơ tiếng Anh trước mặt
thầy cô, có lần đọc bài “When you are old” của Yeats, nghe nói không sót
một chữ nào, phát âm vô cùng chuẩn, tuy chưa ra nước ngoài bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.