HỒ SINH TỬ - Trang 231

Bỗng nhiên, nghe thấy tiếng gì đó, đầu tiên là bước chân vội vã, sau đó là
tiếng chuyển động của cánh cửa kho.

Một tia sáng chói mắt chiếu vào căn phòng u ám, cô bé giơ tay che mắt
theo bản năng.

Người đó đi đến trước mặt cô bé, nhẹ nhàng sờ lên tóc cô, mái tóc bết lại có
mùi khác lạ. Nam sinh bỏ chiếc tay kháng cự của cô bé ra, dùng đèn pin
chiếu đi chiếu lại trước mặt cô bé.

Đầu tiên chỉ có cái bóng mờ ảo, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt cô bé, dường
như không mở được mắt ra. Khi nam sinh bỏ đèn pin xuống, cô bé mới
nhìn thấy đôi mắt anh, như hai ánh nến lung linh, không biết anh đang nghĩ
gì? Khuôn mặt chàng trai trắng trợt, góc cạnh để lại ấn tượng cho người
khác.

“Quả nhiên là có một bé gái!”

Đây là câu đầu tiên cô bé nghe chàng trai nói, nhưng đã lâu lắm không
được uống nước, nên cô bé không nói được câu nào.

“Em có sao không? Bị câm à?”

Cô bé vội lắc đầu, cậu thiếu niên mới hiểu: “Nhất định là em bị mệt và đói
đúng không? Bị nhốt dưới hầm hai ngày, đáng thương quá, đi theo anh!”

Chàng trai dắt tay cô bé đi ra ngoài, nhưng cô bé không còn chút sức lực
nào, ngay cả bậc thang của khu Ma nữ cũng không bước qua được.

Thế là, chàng trai cúi xuống cõng cô bé lên, đưa cô bé ra khỏi khu xưởng
tối tăm đó.

Bên ngoài trời đã tối, trên trời có rất nhiều sao, gió thổi rất mát, xưởng
gang thép đằng sau nhả khói ra tựa như đang đốt vô số xương người vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.