HỒ SINH TỬ - Trang 273

“Đúng vậy, sau khi tốt nghiệp cấp 3, bộ tem đó không biết đã bị tôi vứt đi
đâu rồi.”

Cậu thiếu niên Tư Vọng gật đầu vẻ lão luyện: “Bọn trẻ bây giờ đều không
biết bộ sưu tập tem là thứ gì. Năm 1992, vào giữa mùa hè, tôi vừa trở thành
giáo viên, và cậu lần đầu tiên đến trường chuyên cấp 3 Nam Minh báo
danh. Cậu mặc một chiếc ác sơ mi trắng, chiếc quần thể thao màu xanh, ở
trên cặp sách dán hình Saint Seiya

[16]

, sau đó mới biết cậu thích nhất lại là

Tử Long. Dáng người cậu cao, mắt to, rất nhiều nữ sinh đều lén nhìn trộm
cậu.”

“Là chuyện của bao nhiêu năm trước, ngay cả tôi cũng đã quên rồi.”

Cơn gió lạnh thấu xương của mùa đông thổi qua, cậu nhìn từng làn khói
trắng phả ra từ miệng, rồi lại tan biến vào bầu trời đêm, hòa trộn cùng với
làn khói nghi ngút khắp trời.

“Thời kỳ huấn luyện quân sự lúc mới nhập học trường cấp 3 là mấy ngày
nóng nực nhất, tôi vẫn nhớ ánh nắng chói chang đó, rừng cây trúc đào ở
bên cạnh sân vận động chính là nơi duy nhất có thể tránh nắng. Mỗi lần đến
giờ nghỉ giải lao đều chật kín người, kết quả là rất nhiều người còn bị phơi
nắng. Cậu đứng dưới ánh nắng mặt trời và bị trúng nắng, là tôi cõng cậu
đến bệnh viện, trong túi cậu thật không thể ngờ không có một đồng nào để
đóng viện phí.”

Những câu nói này khiến Mã Lực giơ tay ra sờ má mình: “Hiện giờ thì tôi
lại trắng nhợt vì không được phơi nắng.”

“Trong số học sinh đợt đó, cậu là người đầu tiên phát hiện ra khu Ma nữ.”

“Năm lớp 11, lớp bên cạnh có một bạn gái đi bơi bị chết đuối, toàn thể lớp
nửa đêm chạy đến công xưởng bị bỏ hoang, đốt tất cả những di vật chưa
được xử lý hết xuống dưới âm phủ cho bạn ấy. Mỗi người đều mua một tập
tiền vàng, mọi người đều nói nơi này rất linh nghiệm, có thể giúp cho người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.