HỒ SINH TỬ - Trang 357

“Tư Vọng, em có âm mưu, nửa năm nay từ khi vào trường Nam Minh, em
cứ luôn lén lút thu thập mọi chuyện về tôi phải không? Có phải em đã đọc
nhật ký của anh ấy, đã bắt chước nét chữ của anh ấy không?”

“Anh ta trước nay chưa bao giờ viết nhật ký cả.”

“Vậy em đã đi tìm Mã Lực phải không?”

“Cô thực sự không liên lạc chút nào với bạn học cũ hay sao?”

“Đừng có giả làm người lớn nữa! Xin em đừng có lại gần tôi, càng đừng
nên thích tôi, bởi vì... tôi có độc!”

“Độc?”

Tư Vọng bất giác gật đầu.

“Xin em hãy nhớ cho kỹ, bất cứ người đàn ông nào, chỉ cần lại quá gần tôi,
nhất định sẽ chết!”

“Tôi tin.”

Nước mắt đã bị gió thổi khô tự bao giờ, sắc mặt cô dưới ánh trăng chẳng
khác nào ma nữ, cô phát ra âm thanh từ cuống họng: “Tắt đèn rồi quay lại
phòng ngủ đi, đừng vi phạm nội quy quản lý ký túc xá của nhà trường.”

Nói đoạn, Tiểu Chi quay đầu xông ra cửa, để lại cậu một mình trên sân
thượng tầng 4. Ở bên kia, đối diện với sân vận động, căn gác nhỏ bí ẩn
trong thư viện lại một lần nữa sáng đèn.

Chương 12

Thanh minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.