HỒ SINH TỬ - Trang 37

sớm thứ ba nó sẽ được cải tạo thành phòng đánh bóng bàn. Nếu như có việc
gì cần tôi giúp đỡ, xin cứ nói.”

Đôi vai tôi run bần bật, run người mất nửa phút, phẫn nộ quay đầu đấm một
nhát, hắn đã mất tăm mất dạng từ lâu rồi.

Cơn gió buổi tối thổi tới mang theo mùi vị hoa trúc đào, tôi đứng im hồi lâu
giống như một người chết.

Cửa nhà ăn đã đóng rồi, nhưng tôi cũng không hề cảm thấy đói.

Trở lại căn phòng ký túc xá, đồ đạc trong phòng đã bị bới tung lộn xộn,
dưới đất toàn là những cuốn sách mà tôi cất giữ cẩn thận, bài kiểm tra của
các học sinh cũng không thấy nữa, dù sao bây giờ cũng không còn là thầy
giáo ngữ văn nữa, đối với tôi điều quan trọng là - tôi căng thẳng lo lắng, bò
lồm cồm dưới đất, mặt dán sát xuống nền nhà tìm kiếm khắp nơi...

Lục tìm khắp nơi, cuối cùng ở một góc của đám rác, phát hiện ra chiếc
vòng cổ mờ nhạt đó, tôi vội nắm chặt trong lòng bàn tay, rửa nó thật kỹ
càng, rồi đặt lên môi hôn mấy lần. Đêm nay, tôi kiên nhẫn thu dọn phòng,
để căn phòng trở lại dáng vẻ trước lúc tôi bị bắt giữ. Tôi đã từ bỏ ý nghĩ gọi
điện thoại cho vợ chưa cưới, có thể tưởng tượng ra kết quả khi gọi điện tới,
cứ để cho Cốc Thu Sa và bố của cô được ngủ một giấc ngon lành đi. Tắt
đèn, lên giường, chỉ ba hôm nữa thôi, chiếc giường đơn này không còn
thuộc về tôi nữa.

Còn cả chiếc giường lớn ở ngôi nhà mới của tôi, tương lai nó sẽ thuộc về
người nào?

Chương 7

Ngày hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.