HỒ SINH TỬ - Trang 386

Cô cười ảo não, lắc đầu, mở mắt ra nhìn bầu trời mùa thu.

Đêm khuya. Mười giờ.

Gió muộn ngang ngược gào thét, một phiến lá khô rơi xuống mặt cô.

Âu Dương Tiểu Chi nhặt chiếc lá, thật không ngờ cô đưa lên miệng cắn nát:
“Khi em mải miết cúi đầu đi trên đường, đừng quên ngẩng lên nhìn trời sao
nhé.”

Mãi sau cậu vẫn chưa đáp lại, rồi cô đứng lên nói: “Về nhà thôi nào, trò Tư
Vọng.”

Chương 18

Hai ngày sau

Sáng thứ hai, Tiểu Chi lên lớp dạy ngữ văn như thường, không nhìn Tư
Vọng nhiều thêm một cái, cô cũng không chủ động tìm cậu trò chuyện.
Buổi chiều thì khác, nữ sinh bắt đầu túm năm tụm ba rủ rỉ thầm thì, nam
sinh cũng tụ tập nói cười ha hả, tất cả mọi người đều nhìn Tư Vọng với ánh
mắt kỳ lạ, trong ánh mắt ấy có sự chế nhạo, ngưỡng mộ và ghen tị. Cậu bực
tức túm lấy một anh chàng, nhờ sự uy hiếp của nắm đấm thép mới biết
được rằng, trong buổi biểu diễn thứ sáu tuần trước của Trương Học Hữu, có
bạn lớp bên cạnh cũng đi xem, và tận mắt chứng kiến cậu cùng với cô giáo
Âu Dương ám muội dựa dẫm vào nhau. Tin tức này lan ra trong trường
nhanh như chớp, khiến cho hàng trăm học sinh của cả ba khóa hứng khởi
chẳng khác gì xem vụ bê bối của Trần Quán Hy.

Âu Dương Tiểu Chi nghe được chuyện này từ những lời xì xào của các thầy
cô khác, có cô giáo tuổi trung niên thấy cô đi ngang qua, cố ý nói to lên:
“Học sinh bây giờ cũng to gan lớn mật lắm cơ, dám yêu đương với cả cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.