HỒ SINH TỬ - Trang 435

phát hiện thấy đứa trẻ này cả ngày tập Thái Cực ở câu lạc bộ võ thuật, đối
mặt với bao cát đánh đấm cực kỳ hung hãn cho đến khi hai chân rã rời.

Chuông cửa bỗng reo vang.

Hôm nay vẫn còn học sinh học thêm sao? Ông ta nhìn thời gian biểu, xác
định không còn ai khác, hay là phụ huynh nào đến nhà tặng quà?

Trương Minh Tùng mặc lại quần áo cho tươm tất, thu dọn vòng phép, tiện
tay mở cửa phòng, bỗng thấy một gương mặt xa lạ. Đối phương là một lão
già khoảng hơn 60 tuổi, đang nhìn mình bằng sắc mặt lạnh lùng u ám.

“Ông là?”

Trong phút chốc, ông ta sực nhớ ra gương mặt này, một buổi chiều nào đó
mười năm trước trong thư viện, và vô số lần khác trên tàu điện, trong
khuôn viên xanh trước cổng khu nhà...

Mười giờ tối ngày 19 tháng 6.

Ông ta định kêu lên thất thanh, còn chưa kịp đóng cửa thì đối phương đã rút
ra một cây gậy gỗ, đập thật mạnh vào đỉnh đầu...

Đến khi Trương Minh Tùng tỉnh lại thì đã là một tiếng đồng hồ sau đó.

Trong phòng rèm che kín mít, khắp nơi sách vở chất chồng, sàn nhà lại
được thu dọn cực kỳ sạch sẽ, đồ dùng sạch bong gần như không một hạt
bụi. Ông ta bị trói trong góc phòng ngủ, chân tay không cử động nổi, miệng
bị nhét giẻ, đỉnh đầu nóng rực đau đớn.

Gương mặt Thân Viện Triều cực kỳ hung ác, ông ôm một cây gậy gỗ, dựng
cổ áo đi đi lại lại, trông chẳng khác gì một lão đao phủ.

“Cuối cùng mày cũng đã tỉnh. Tốt quá!” Ông siết chặt lấy cổ Trương Minh
Tùng, khiến mặt thầy Trương đỏ rực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.