HỒ SINH TỬ - Trang 450

Nhân viên thư viện đã ra về từ lâu, ông ta ngồi một mình trong phòng đọc
vắng tanh, nhưng chẳng có bài tập nào cần chấm cả, ông lấy cuốn “Thiên
thần và ác quỷ” từ trên giá sách xuống, tùy tiện lật giờ vài trang.

Mười giờ tối.

Quả nhiên Tư Vọng xuất hiện, còn mang theo một ít tài liệu tham khảo
môn toán của học sinh cấp 3. Trương Minh Tùng hơi mỉm cười: “Tốt lắm,
nhưng ở đây hơi lạnh, chúng ta lên tầng trên đi.”

“Tầng trên ấy ạ?”

Thư viện này có tổng cộng hai tầng lầu, cái gọi là “tầng trên” chính là căn
gác nhỏ bí ẩn đó.

Trương Minh Tùng dẫn cậu tới trước cầu thang, nhìn thấy ánh mắt do dự
của cậu, ông nói: “Em không dám à?”

“Không.”

Tư Vọng leo lên trước, Trương Minh Tùng theo sau, căn gác phủ đầy bụi
bặm, ánh trăng mơ hồ rọi qua cửa chớp, rải lên mi mắt cậu thiếu niên.

Cậu tiện tay đóng cửa, then cài ở nơi đây rất quái đản, phải cài vào từ bên
ngoài, nếu có người lén lút đi phía sau, hoàn toàn có thể bị nhốt lại trong
căn gác, muốn chạy trốn chỉ có cách là mở cửa chớp, trèo ra theo đường
mái nhà.

Trong căn gác bày la liệt sách, chỉ có hai chiếc ghế cho người ngồi, Tư
Vọng nhìn quanh: “Thầy Trương, em nghe nói mười tám năm trước, có
người chết ở đây.”

“Ừ, đó là một cô bé tên là Liễu Mạn, chết trên nóc nhà này vào đêm trước
ngày thi đại học, cảnh sát nói em ấy bị người ta đầu độc bằng dịch cây trúc
đào ngay trong căn gác này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.