HỒ SINH TỬ - Trang 451

“Đã bắt được hung thủ chưa ạ?”

“Có người nói rằng hung thủ chính là thầy Thân Minh gặp nạn ngay sau đó,
ai mà biết được?”

Tư Vọng chầm chậm lui vào góc nhà: “Chúng ta không học thêm ạ?”

“Nói chuyện trước đã - em là một đứa trẻ rất đặc biệt, lần đầu gặp em từ hai
năm trước, tôi đã cảm thấy điều này cực kỳ mãnh liệt rồi.”

“Ai cũng bảo thế ạ.”

“Về chuyện của em với cô giáo Âu Dương, tôi cảm thấy rất bất ngờ, và
cũng rất tiếc nuối.”

Tư Vọng trầm mặc hồi lâu rồi mới trả lời: “Em không muốn nói đến
chuyện này, có lẽ em sẽ chẳng bao giờ được gặp cô ấy nữa.”

“Thực ra, em vẫn còn quá trẻ, không biết rằng trên đời này có rất nhiều
chuyện dù mình có muốn cũng không thể đạt được, có lúc con người chẳng
thể nào hiểu nổi chính mình.”

“Thầy Trương, ý thầy là?”

“Em không biết em muốn gì sao?”

Trương Minh Tùng vòng ra sau lưng cậu, chầm chậm tiến sát vào cậu,
dường như thổi vào cổ cậu.

“Thầy...”

Cậu vội vã quay đầu lại, Trương Minh Tùng càng gần sát cậu hơn, giọng
nói chua loét ấy khiến cho người ta chóng mặt: “Tư Vọng, em là một nam
sinh xinh đẹp, có rất nhiều nữ sinh thích em phải không? Thực ra, thích em
không chỉ có nữ sinh thôi đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.