HỒ SINH TỬ - Trang 452

Bàn tay Trương Minh Tùng vuốt ve gương mặt cậu thiếu niên, từ cằm, dái
tai, mũi, cuối cùng là môi, rồi ấn tay vào trong miệng cậu.

“Thầy không sợ em cắn ngón tay thầy ư?”

Tư Vọng bỗng nhiên không phản kháng gì nữa.

“Muốn cắn thì cứ cắn đi.”

Dẫu cậu thiếu niên mặc quần áo rất dày, Trương Minh Tùng vẫn có thể
ngửi thấy mùi mồ hôi nồng đậm trên người cậu.

“Thầy, em xin lỗi!”

Đúng lúc cánh tay Trương Minh Tùng định ôm chặt lấy eo cậu, Tư Vọng
bắn ra nhanh như điện xẹt, xông ra khỏi căn gác nhỏ, biến mất.

Dưới ánh trăng thê lương lạnh lẽo, Trương Minh Tùng mất mát hụt hẫng
ngồi sụp xuống mặt đất, vơ lấy một nắm bụi ném lên không trung. Ông ta
móc khăn giấy ra lau ngón tay, rồi lại ngậm vào miệng mình, dường như
trên đó vẫn còn mùi vị của khoang miệng cậu thiếu niên.

Ông ta đoán Tư Vọng sẽ còn quay lại.

Chương 9

Năm 2014.

Sương mù dày đặc của mùa đông năm nay thực ra đến từ sự ô nhiễm không
khí nghiêm trọng. Dù có đứng trên sân vận động của ngôi trường ngoại ô
Nam Minh cũng không thể nào nhìn rõ phía xa. Đôi khi đứng nhìn từ nóc
tòa nhà giáo vụ, căn gác nhỏ ở thư viện tựa như chìm giữa khói mây.
Trương Minh Tùng luôn cảm thấy mình không thể nhìn thấu được cậu thiếu
niên tên là Tư Vọng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.