HỒ SINH TỬ - Trang 472

con hoang không có bố, mẹ là đồ hư hỏng. Cậu ta lập tức biến thành một
người khác, y như có hung thần nhập vào người, xông vào đánh cho đối
phương một trận tơi bời. Gã đó là du côn xã hội đen hoành hành ngang
ngược trong thị trấn nhỏ này, không ai dám đụng tới một sợi lông, ấy vậy
mà lần này bị đánh cho răng rơi đầy đất, về sau không dám hó hé xuất hiện
trước mặt Lộ Kế Tông nữa.

Không biết bao lần Lộ Trung Nhạc phải kìm lòng, không dám xuất hiện
trước mặt con trai, sợ rằng một khi đã lộ diện, sẽ gặp phải họa sát thân. Có
một cô gái thỉnh thoảng tới nhà Lộ Kế Tông, mỗi lần đều mang theo đủ loại
hoa quả quà cáp. Cô ta trông có vẻ chưa tới 30 tuổi, ăn mặc trang điểm giản
dị, khí chất đặc biệt xuất chúng, nếu nhìn kỹ mặt sẽ thấy cô ta thực sự xinh
đẹp - Lộ Trung Nhạc không nghĩ rằng Trần Hương Điềm có thể chơi cùng
một người bạn như thế. Có vẻ như cô ta rất được Lộ Kế Tông tin cậy, thỉnh
thoảng hai người lại cùng nhau dạo phố, có người còn lầm tưởng đây là
một mối tình chị em.

Thế nhưng, Lộ Trung Nhạc đoán rằng cô ta không phải là người bản xứ, mà
đến từ một thành phố lớn nào đó. Có vài lần hắn âm thầm bám theo cô ta,
phát hiện cô ta là giáo viên ở một trường học trong khu người Miêu ở ngoại
thành, rồi nghe ngóng được tên cô ta từ những người dân quanh đó - Âu
Dương Tiểu Chi.

Điều khiến hắn ta nghi ngờ nhất chính là, đã gần một tháng nay không thấy
Lộ Kế Tông, cả cô gái tên là Âu Dương Tiểu Chi đó cũng biến mất.

Con hắn đi đâu rồi?

Thắc mắc bao nhiêu ngày, cuối cùng Lộ Trung Nhạc không thể chịu được
nữa, một đêm xuân nọ, hắn gõ cửa nhà Trần Hương Điềm.

“Ông là ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.