HỒ SINH TỬ - Trang 513

Số nhà 19 đường An Tức, trên tầng hai ngôi nhà hung, trong khuê phòng
thời thiếu nữ của Hà Thanh Ảnh.

“Nếu còn có ngày mai? Em muốn trang điểm như thế nào? Nếu không có
ngày mai, em muốn từ biệt ra sao?”

Trong căn phòng đột ngột vang lên tiếng chuông điện thoại quen thuộc.

Tư Vọng không hiểu tiếng chuông có nghĩa lý gì, dù miệng vẫn đang bị
băng dính dán kín, đáy tim cậu vẫn ngân nga hát theo Tiết Nhạc.

Nhưng dường như Âu Dương Tiểu Chi cảm giác được điều gì, đôi mắt cô
mở to kinh hoàng, ra sức giãy giụa bằng chút sức lực cuối cùng.

Tiếng chuông ngân lên trong mười giây, rồi trong phòng bỗng vang lên một
tiếng nổ dữ dội như tiếng pháo anh đào của bọn trẻ chơi ngày Tết. Tia lửa
tóe ra rơi vào trong những thùng xăng.

Lộ Trung Nhạc đã cố tình thiết kế tiếng chuông điện thoại này ư?

Trong nháy mắt, ngọn lửa đã lan ra khắp căn phòng, cháy tới ống quần của
Tư Vọng. Cậu đau đớn muốn hét lên nhưng miệng đã bị bịt chặt, thực sự là
khó chịu hơn cả chết. Cậu đành nhắm chặt mắt. Thôi thì cứ thế này mà chết
đi cùng với Tiểu Chi, dẫu biến thành hai cái xác cháy đen cũng vẫn còn
được ở bên nhau.

Ngôi nhà bị bỏ không hơn ba mươi năm đã lung lay muốn đổ từ lâu, huống
hồ kết cấu ngôi nhà hầu như làm từ gỗ, các cột nhà bốc cháy cực mạnh,
dòng nước mắt cay nóng mang theo vệt mascara đen vẫn mải miết chảy
xuống trên gương mặt Tiểu Chi. Cô sắp chết cháy rồi, còn kéo theo cả Tư
Vọng mới 19 tuổi nữa. Đám khói mịt mù bốc lên khiến cô ho sặc sụa, chỉ
có điều cô chẳng thể mở miệng ra vì đã bị băng dính dính chặt. Thông
thường, những nạn nhân chết trong đám lửa đều tử vong do hít phải khí
độc, còn cứ thế bị thiêu sống thì đúng là chỉ có kẻ vô cùng xui xẻo mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.