HỒ SINH TỬ - Trang 78

Bốn giờ chiều, Cốc Thu Sa đang ngồi dưới hàng ghế sau của chiếc xe
BMW 760, hạ kính cửa xe xuống để nhìn các em học sinh tiểu học vừa mới
tan học. Rất nhiều các bậc phụ huynh đứng ở cửa để đợi đón con trẻ, xe ô
tô riêng xếp thành một hàng dài dọc hai bên đường, ông lão thu vé xe tưởng
rằng cô cũng đến đón con, phía sau đám trẻ vừa đi vừa trò chuyện râm ran,
Tư Vọng đi một mình lặng lẽ, trầm mặc ưu tư, không có ai trò chuyện với
cậu. Cậu mặc bộ đồng phục nhà trường màu xanh lam, trên chiếc cặp sách
trông có vẻ nặng trịch dính đầy cát, chiếc khăn quàng đỏ còn có cả lỗ
thủng.

Cốc Thu Sa mở cửa xe, đứng chặn trước mặt cậu học sinh lớp 3 này. Cậu
bé ngước đầu nhìn vào mắt cô, gần như không thể hiện chút cảm xúc nào,
nhưng lời nói rất lễ phép: “Cô ơi, cô có thể tránh đường để cháu đi được
không?”

“Không nhớ cô à? Hôm qua, cô đã đến nghe giảng giờ ngữ văn của lớp
cháu.”

“Cháu nhớ.” Cậu bé biết ý chỉnh lại trang phục, xem ra vẫn còn biết giữ
hình tượng trước mặt nữ giới, “Cô rất thích thơ của Nguyên Chẩn.”

“Nhà cháu ở đâu? Cô đưa cháu về nhà.”

“Không cần phiền đâu ạ, cháu vẫn tự đi bộ về nhà, không cần ngồi xe, cảm
ơn cô!”

Thái độ nói chuyện của cậu khá điềm đạm, Cốc Thu Sa cảm thấy như đã
từng quen biết, hiếm khi cô đi đôi giày bệt: “Được rồi, cô đi bộ cùng cháu.”

Tư Vọng cũng không tiện từ chối thêm nữa, mặc cho người phụ nữ xa lạ đi
bên cạnh mình. Phía sau trường tiểu học số 1 trên đường Trường Thọ là
sông Tô Châu, có một đoạn đường nhỏ ven sông có thể đi tắt qua được.
Cốc Thu Sa đã lâu chưa đi bộ, ngửi thấy mùi đất cát ở nước sông Tô Châu,
mấy chiếc lá khô rơi xuống, mới phát hiện mùa thu đã đến từ lâu rồi. Nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.