HỒ SINH TỬ - Trang 9

nhiều người đều đã từng trải qua sự việc tương tự, nghe nói đây gọi là
“bóng đè”.

Hắn lại đến rồi. Tôi nhìn thấy một khuôn mặt, một khuôn mặt lờ nhờ trong
bóng tối, được đặt trên cơ thể của một người đàn ông cường tráng. Cũng
giống như hồi bé, tôi muốn kêu thét lên, nhưng lại không thể phát ra bất cứ
thanh âm nào, như thể cổ đã bị bóp chặt.

Bên ngoài cửa sổ lại truyền tới tiếng kêu thét thất thanh thứ hai, thứ ba, và
vô vàn tiếng hét thất thanh, từ tiếng the thé chói tai của nữ giới chuyển
thành tiếng thô lỗ của nam giới.

Những tiếng kêu thét như xé ruột gan này đã cứu mạng tôi.

Ánh sáng buổi sớm dịu nhẹ chiếu vào, khuôn mặt trong cơn ác mộng tan
biến, chỉ còn lại tấm ảnh dán ở đầu giường, Maradona đang giơ cao chiếc
Cup, anh ấy là thần tượng duy nhất của tôi trong thời kỳ niên thiếu.

Đây là trường cấp 3 Nam Minh có chế độ nội trú, nhìn từ cửa sổ tầng 4 về
phía đỉnh nóc của thư viện trường, trên đó có một nữ sinh mặc áo trắng
đang nằm.

Mặc dù khoảng cách xa đến 100 mét, nhưng vừa nhìn là tôi đã nhận ra ngay
- đó là Liễu Mạn, cơ thể co rúm lại không thành hình dạng nữa, cứng đờ ở
ngay trên đỉnh nóc, mái tóc dài như thác nước phủ lên gạch ngói đỏ khiến
tôi liên tưởng đến cuốn tiểu thuyết “Đỏ và đen” mà tôi đã đọc đi đọc lại
không biết bao nhiêu lần. Em ấy đã chết!

Liễu Mạn là học sinh lớp 12B, và tôi là giáo viên dạy ngữ văn kiêm giáo
viên chủ nhiệm của em ấy.

Tôi tên Thân Minh - Thân trong chữ thân minh, Minh trong chữ thân
minh

[1]

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.