HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 45

— Nào! Nào! Bà bình tĩnh vì dù sao cũng không phải lỗi tại bà. Nhưng

cái đó là cần thiết để chúng tôi biết rõ. Bà xuống nhà uống cái gì đó. Tôi sẽ
xuống ngay.

Đây như là một sự phản bội, nhưng dù sao bà Jeanne cũng không thể ở

lâu trong căn phòng ấy được.

Đứng trước cửa, một cảnh sát ngăn không cho mọi người đi lại trong

hành lang. Cánh cửa nhà Sardot động đậy. Ông Sardot đang ăn sáng và
chuẩn bị đi làm.

Từ trong nhà, bà Ohrel ngồi trên chiếc xe đẩy, gọi bà Jeanne.
— Đã có chuyện gì xảy ra?
— Tôi không biết. Xin đừng hỏi tôi. Nếu mà bà biết được họ đang làm

gì.

Ông Ferdinand tệ hại chắc đã đi uống rượu và đang ba hoa trong quán

rượu bên cạnh. Có vài người đứng trên hè với một cảnh sát vẻ mặt trịnh
trọng.

Đến chín giờ thì các phóng viên nhà báo tới làm khu nhà trở nên ồn ào.

Bà Jeanne như không còn ở trong nhà mình nữa. Những người lạ mặt đi ra,
đi vào, đi lên, đi xuống như đang trong một công trình công cộng. Trong
năm phút, ba lần họ chĩa ống kính vào mặt bà, bật đèn sáng để chụp ảnh bà.
Lúc này bà không thể nghĩ đến việc ông Ferdinand lợi dụng cơ hội để đi
uống rượu nữa.

Đây mới chỉ là sự mở đầu.
Ông Giám đốc Sở Cảnh sát vừa nhận được báo cáo đầu tiên bằng điện

thoại, ông cho gọi ông Beaupere tới.

Khi viên thanh tra gõ cửa thì người ta mang đến một bức điện tín.
Cần thiết phải hoãn tang lễ của Bouvet tức Samuel Marsh cho đến khi

tôi tới đấy (stop) Mang theo những chứng cứ căn cước giả của Marsh cũng
như của Bouvet (stop) Sẽ có mặt ở Paris lúc mười hai giờ bốn mươi phút.
Joris Costerman

Bức điện từ Anvers gửi đến.
— Xin mời ông vào, ông Beaupere. Ông có tin gì mới không?
— Tôi đã tìm thấy kẻ lang thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.