HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 59

— Tiếng Pháp...
— Rất sõi chứ?
— Không hề lơ lớ chút nào. Tiếng Anh, rõ rồi. Tôi đã thấy ông ta nói

chuyện với những người Anh ở Kenya, sau đó có người hỏi ông ta đã sống
ở nước Anh lâu chưa.

— Ông ấy trả lời thế nào?
— Ông ta nói mình biết nước Anh. Có lần tôi thấy ông ta nói cả tiếng

Thổ Nhĩ Kỳ nữa.

— Tiếng Tây Ban Nha thì sao?
— Rất thành thạo.
— Ông ấy có đọc nhiều không?
— Tôi chỉ thấy ông ta đọc báo thôi.
— Ông ấy không nói gì về gia đình, về thời thơ ấu, về trường đại học

của mình ư?

— Không hề.
— Vậy thì ông ấy nói về cái gì?
— Tôi đã bảo là ông ta không nói kia mà. Ông ta dành thời gian để đàng

đúm với những phụ nữ da đen, ông ta có cả một hậu cung.

— Tóm lại ông hoàn toàn không biết ông ta đi đâu phải không?
— Vâng, thưa ông.
— Ông cũng không biết ông ta đang ở nước nào ư?
— Không. Nhưng bây giờ thì rõ rồi. Do đó tôi sợ người ta đã mai táng

người qua đời.

— Ông ở Paris được bao lâu?
— Cho đến ngày mai, Ông Comelius có cuộc hẹn quan trọng ở Anvers.

Còn tôi thì phải đi gặp ông Giám đốc ngân hàng ngay sau đây.

— Ông không thể theo dõi sát sao vụ này ư?
— Đó là việc của ông Comelius. Chúng tôi sẽ có mặt ở toà án. Về phần

mình, tôi rất yên tâm.

— Ông có thể cho tôi biết ông trọ ở khách sạn nào không?
— Khách sạn Ý. Tôi thường tới nghỉ ở đấy.
Ông ta quên việc người đối thoại hút thuốc tẩu nên lại đưa xì gà ra mời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.