nhận thức được điều này. Năm 1985, người ta không nhận ra rằng nền kinh
tế Xô viết đang ở giai đoạn khủng hoảng. Vì chẩn đoán sai các vấn đề kinh
tế trong năm 1985 nên phương thuốc kê ra ít có hiệu quả. Năm 1987, người
ta đã chẩn đoán được đúng căn bệnh và kê ra phương thuốc triệt để, nhưng
lúc này Gorbachev lại tập trung cải cách chính trị và chính sách đối ngoại.
Giai đoạn đầu của perestroika có thể được tóm tắt như sau:
• Tăng tốc: Tập trung đầu tư cho khu vực chế tạo máy nhằm nâng cao
cơ sở kỹ thuật của nền kinh tế.
• Perestroika: Cơ cấu lại nền kinh tế, chuyển đổi các quan hệ công
nghiệp.
• Nhân tố con người: Nhu cầu thiết lập các mối quan hệ kinh tế và xã
hội của con người nhiều hơn thông qua việc tách quy trình quản lý kỹ thuật
khỏi lực lượng lao động trong sản xuất công nghiệp. Đây là khởi đầu trong
việc dỡ bỏ tính mệnh lệnh và tiến tới phát huy sáng kiến. Quá trình này dẫn
đến tính công khai và dân chủ hóa.
• Chủ nghĩa xã hội phát triển:
Nỗ lực hợp nhất các nhân tố trên thành
chủ nghĩa xã hội phát triển (giai đoạn mà xã hội Xô viết đã đạt được) và đặt
nền tảng tiến lên mức độ cao hơn. Đó chính là cải cách nội tại hệ thống
nhưng không có ý định làm suy yếu các nền tảng hệ thống xã hội chủ nghĩa.
Gorbachev tổng kết các vấn đề mà perestroika đang phải đối mặt:
Những vấn đề cơ bản có tầm quan trọng nhất như tìm cách tăng tốc để
đạt được các tiến bộ khoa học kỹ thuật và đẩy mạnh sản xuất; cải thiện các
hình thức sở hữu xã hội chủ nghĩa nhằm đảm bảo mối quan hệ chặt chẽ
giữa người trực tiếp sản xuất và phương tiện sản xuất, củng cố thêm ý thức
làm chủ tập thể của người lao động đối với tài sản xã hội chủ nghĩa; linh
hoạt hóa và tối ưu hóa hệ thống các lợi ích, trong đó lợi ích quốc gia phải