HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 119

ông trưởng giả cao to bỗng túm lấy cổ anh chàng bé con và lắc như lắc cây
sung. Tôi tưởng ông ta sẽ bóp cổ chết tay kia. Nhưng tay Raoul cũng không
vừa, anh ta rút trong túi áo ra một con dao găm xinh xắn, nhọn hoắt và ông
ta đã sợ, ông ta vội buông anh ta ra và bình tĩnh trở lại.

- Nhưng họ cãi nhau về cái gì?
- Chà! Đây mới là vấn đề hóc búa, thưa ông chủ. - Joseph ra vẻ thảm hại

nói. - Bọn vô lại ấy nói bằng tiếng Anh nên tôi chẳng hiểu gì cả. Có điều
chắc chắn là họ cãi nhau vì tiền.

- Sao anh biết?
- Khi nói đến tiền thì mọi lối diễn đạt trong các thứ tiếng của châu Âu đều

giống nhau. Và câu nói ấy luôn luôn được nhắc lại trong câu chuyện của họ.

Ông Verduret nhíu mày lẩm nhẩm câu gì nghe không rõ. Prosper quan sát

ông và tự hỏi phải chăng ông đang dùng tư duy để phán đoán ý nghĩa của
cuộc nói chuyện giữa hai kẻ vô lại kia.

Để kết thúc, Joseph kế tiếp.
- Khi bọn vô lại ấy bình tĩnh lại thì chúng bắt đầu nói chuyện bằng tiếng

Pháp. Nhưng khỉ thật, chúng chỉ nói về những chuyện không đâu, chúng nói
đến một buổi vũ hội hóa trang sẽ được tổ chức ngày mai tại nhà mấy ông
chủ nhà băng. Chỉ có điều, khi tiễn anh con trai ra về, ông trưởng giả đã bảo:
“Bởi vì cảnh đó không thể tránh khỏi, nhất là nó có thể xảy ra ngay ngày
hôm nay, cho nên tối nay anh hãy ở nhà tại Vésinet.” Raoul đáp: “Rõ.”

Đêm xuống. Quán rượu bình dân dần dần đông khách. Mấy anh hầu bàn

bắt đầu châm đèn.

- Anh phải về thôi, - ông Verduret bảo Joseph. - Chủ anh có thể đang cần

đến anh, vả lại đang có người muốn nói chuyện với tôi đây. Hẹn gặp anh
ngày mai nhé.

Người muốn nói chuyện với ông chính là Cavaillon. Anh đang tỏ ra hồi

hộp và run sợ hơn bao giờ hết. Anh lo lắng liếc nhìn xung quanh. Anh cũng
không ngồi vào bàn với ông Verduret. Anh lén lút đưa tay cho Prosper bắt và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.