HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 209

- Có trời mới biết được.
Louis hứa với bà là sẽ khuyên bảo Raoul. Rồi cuối cùng lão cho phép bà

sử dụng toàn bộ tài sản của mình.

Bà Fauvel từ chối lời đề nghị của lão, nhưng bà rất cảm động, và khi về

nhà bà đã bảo cô cháu gái:

- Có lẽ chúng ta đã nhầm, có thể ông ấy không phải là người xấu…
Madeleine buồn bã lắc đầu. Những điều xảy ra nàng đã đoán trước được.

Thái độ vô tư giả vờ của hầu tước chỉ khẳng định thêm cho linh tinh của
nàng thôi.

Tối hôm đó, khi Raoul tới gặp ông chú thì y thấy lão tươi cười rạng rỡ.

Lão bảo:

- Mọi việc thật là tuyệt vời, cháu ạ! Cháu đóng vai khá lắm, chủ rất cảm

ơn cháu.

- Bà Fauvel và Madeleine không còn gì nữa đâu, và cháu thì cháu chán

cái trò này lắm rồi.

- Vai trò của cháu thế là xong. Từ nay chủ cấm cháu không được xin một

xu nào nữa.

- Vậy, công việc của chúng ta đã đến đâu rồi?
- Cháu ạ, bây giờ thì mình đã được nạp thuốc đầy đủ chú chỉ còn đợi thời

cơ để châm ngòi nổ nữa thôi.

Louis nghĩ rằng thời cơ này phải là do Prosper Bertomy đem lại. Lão đang

ghen ghét anh chàng này đến phát điên lên được. Lão không thể chịu nổi
một điều là Madeleine có thể là vợ lão nhưng tâm hồn nàng vẫn thuộc về
Prosper. Thế là lão thề rằng trước khi lấy Madeleine lão phải làm cho viên
thủ quỹ bị ô nhục đến mức không thể ngóc đầu lên nổi.

Nhưng lão đã nhầm. Prosper mặc dù đang tuyệt vọng nhưng anh vẫn bắt

cuộc sống phóng túng của mình phải tuân theo một trật tự nhất định. Cho
nên mọi mưu toan gài bẫy của hai chú cháu Raoul nhằm làm cho anh nhanh
chóng đi đến chỗ phá sản đều thất bại. Là bạn thân của Prosper, Raoul hiểu
rất rõ tình cảm của anh. Y bảo Louis:

- Chú không hiểu anh Prosper. Giờ đây khi đã mất Madeleine rồi thì anh

ta chẳng còn thiết gì nữa đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.