HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 259

- Chẳng lẽ lại là lão ta? - ông Verduret nghĩ - Chẳng lẽ cơn sợ hãi đã làm

cho lão mất trí?

Ông vừa nghĩ vừa chen vào sân trong khách sạn. Tại đây, dưới chân cầu

thang chính, Fanferlot người có bộ dạng khác thường đang đứng đợi.

- Này! - ông Verduret gọi.
Cả bốn người cùng chạy ra kêu lên:
- Thủ trưởng!
- Sao, có chuyện gì vậy?
- Thưa thủ trưởng, - Fanferlot buồn rầu đáp - có chuyện là tôi đã không

gặp may. Ngài thấy đấy, lần đầu tiên tôi gặp phải một vụ án đích thực thì, ôi
thôi! Kẻ thủ phạm đã bị phá sản.

- Vậy là chính lão Clameran đã…
- Phải, chính là ông ta! Sáng nay khi nhìn thấy tôi ông ta đã chạy trốn một

mạch như một con thỏ. Tôi cứ tưởng là ông ta sẽ cứ thế chuồn hẳn khỏi
Paris. Nhưng không. Đến đại lộ Trường học ông ta bỗng thay đổi ý định và
chạy về đây. Rất có thể là ông ta về để lấy của giấu mang đi. Nhưng bước
vào khách sạn ông ta đã nhìn thấy ba anh bạn của tôi đây. Ông ta choáng
váng như bị búa nện vào đầu. Ông ta thấy là đã hết đường sống, thế là ông ta
trở nên mất trí.

- Nhưng bây giờ lão đang ở đâu?
- Chắc là ở Sở Cảnh sát, tôi đã thấy cảnh sát trói ông ta đưa lên xe.
Quả thực ông Verduret và Fanferlot đã tìm thấy lão Clameran bị nhốt

trong một loại xà lim đặc biệt dành cho các “vị khách” nguy hiểm. Người ta
đã phải mặc cho lão một chiếc áo trói người điên. Lão đang điên loạn giẫy
giụa trong tay ba nhân viên của Sở và một ông bác sĩ đang muốn cho lão
uống thuốc.

- Cứu tôi với! - Lão kêu lên. - Cứu tôi với!… Các ông không nhìn thấy

anh ấy à? Anh trai tôi đấy, anh ấy đang tiến lại đây này. Anh ấy muốn đầu
độc tôi!…

Ông Verduret kéo ông bác sĩ ra một chỗ để hỏi han tình hình.
- Lão khốn nạn này hết đường sống rồi, - ông bác sĩ đáp. - Loại bệnh tâm

thần đặc biệt ấy không thể chữa được. Hắn tưởng là người ta muốn đầu độc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.